ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 213

tình khó chịu nói xong, liền vung quạt tre trong tay gõ lên đầu hai tên thị
vệ.

"Diễn trò cũng là một môn nghệ thuật, người không có thiên phú cũng

không làm được. Thương Nguyệt thái tử này, đúng là thiên phú có hạn a."
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười lạnh, ánh mắt lạnh lùng ánh
lên sự châm chọc.

Hiên Viên Diễm mím môi cười một tiếng, không nói gì. Hắn hiểu

được ý tứ của Nguyệt nhi, rơi trên đất căn bản không phải là thuốc giải, cho
nên vô luận Dạ Dật Phong diễn hay cỡ nào, cũng đã lộ ra sơ hở lớn nhất
rồi.

"Bọn thuộc hạ ngay cả một bình ngọc cũng giữ không nổi, giữ lại đôi

tay này cũng là vô dụng rồi. Bọn thuộc hạ tự chặt cổ tay, để bình ổn lửa
giận trong lòng thái tử." Hai tên thị vệ bỗng chốc rút từ trong tay áo một
cây chủy thủ, chuẩn bị tự làm đứt gân tay của mình.

"Hí. . ." Nhìn thấy một màn này, chúng đại thần lập tức hít một ngụm

khí lạnh, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không ra Thương Nguyệt quốc
rốt cuộc đang giỡn cái gì?

Vèo một tiếng vang lên, khi chiếc chủy thủ chuẩn bị hạ xuống thì thái

tử Bắc Dực quốc Tiêu Hàn vốn đang uống rượu lại vỗ nhẹ bàn tay lên bàn.
Chỉ thấy hai chiếc đũa đang đặt ở trên bát bay lên hướng chủy thủ trong tay
hai thị vệ phóng tới, keng, chủy thủ trong tay bọn thị vệ bị đánh rơi, hai
chiếc đũa cũng nằm ở trên đất.

"Thương Nguyệt thái tử, đây chính là thọ yến của Khương thái hậu,

thấy máu hình như không được may mắn cho lắm thì phải? Nếu như ngươi
thật muốn trừng phạt thủ hạ, đợi thọ yến kết thúc cũng không muộn." Tiêu
Hàn nâng chén nhấp một ngụm, lạnh nhạt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.