Khương thái hậu mà nói cũng là điềm xấu sao?" trong mắt Tiêu Hàn xuất
hiện một tia cười lạnh.
"Vậy cũng không có cách nào a? Gấm này đã dính nọc độc của Huyết
Hồ Điệp, chỉ có quốc sư của Thương Nguyệt quốc mới có thể giải độc. Đến
Long Diệu hoàng triều thì quốc sư chỉ cấp cho bản thái tử hai bình giải
dược, mới vừa rồi lại bị hai tên thị vệ khốn khiếp phá hủy." Dạ Dật Phong
mặt như đưa đám nói.
"Nhìn hai người này kẻ xướng người họa, diễn thực vui vẻ a." làm tổ
trong ngực Hiên Viên Diễm, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đùa bỡn vòng
tay, bên môi lại tràn ra lời nói lạnh lùng.
"Hiên Viên Kỳ lập tức cũng muốn tham gia náo nhiệt." Hiên Viên
Diễm nói xong, giơ ly ngọc trên bàn lên khẽ nhấp một ngụm rượu.
"Đợi Hiên Viên Kỳ tham gia náo nhiệt xong, kế tiếp sẽ đến phiên
ngươi ra sân." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười yếu ớt, nhưng
ánh mắt vẫn lạnh lùng.
"Nguyệt nhi, ngươi thế nhưng hoàn toàn đoán ra hết tất cả âm mưu
của bọn họ." Hiên Viên Diễm nhíu mày, Nguyệt nhi cư nhiên đoán được
phần thọ lễ của Thương Nguyệt thái tử, ngoài mặt là đưa cho Khương thái
hậu, kỳ thực là vì hắn mà chuẩn bị.
"Hết cách rồi, ai kêu ta thông minh tuyệt đỉnh chứ." Thượng Quan
Ngưng Nguyệt lười biếng nhún vai một cái.
Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn vốn là đối địch, hôm nay bước vào Long
Diệu hoàng triều, hai người bọn họ lại thành liên minh. Dụng ý trong này
không khó đoán ra, đơn giản là Long Diệu hoàng triều là một đối thủ lợi
hại, bọn họ không thể không liên minh.