ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2325

"Còn nói Soái lão đầu điên khùng nữa?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt

cười, đấm vào ngực hắn: "Cẩn thận Soái lão đầu nghe thấy, tức giận xông
đến nhéo lỗ tai chàng, không cho chàng ngủ."

"Nếu mà tức giận xông đến thì Soái lão đầu đã lưu tình rồi." Hắn kéo

tay nàng ngồi xuống dường, đuôi mắt không chút để ý liếc qua nơi nào đó
trên mái nhà, kể lại "chuyện xấu" của Thiên Cơ lão nhân: "Nàng không biết
đâu, ông đã từng nhân lúc ta ngủ say, mặt xanh nanh vàng vọt vào phòng
ngủ của ta, sau đó lặn lộn khắp đất khóc quỷ gào thần. Đây mới gọi là
người kinh khủng."

Bên ngoài, trên mái nhà -- Nghe hai người nói chuyện, khóe môi

Thiên Cơ lão nhân giật giật mạnh, lập tức coi thường. Hu hu hu, xem đi
xem đi, ông dạy ra cái thể loại đồ đệ gì thế này? Khó có được một lần
nghiêm túc trang trí giường cưới của đồ đệ đẹp như thế, kết quả hắn chẳng
những không khen ngợi động viên mà còn nói xấu sau lưng ông.

Hiên Viên Ly nhịn cười, cẩn thận ngồi thẳng lên, dùng nội lực truyền

âm cho Thiên Cơ lão nhân.

-- Này, ta nói cái đó... Soái lão đầu ơi, tân phu thê người ta phải nghỉ

ngơi rồi, chúng ra cũng nên rút lui thôi.

Soái lão đầu nói dẫn bọn hắn đến xem kịch hay, kết quả chẳng những

không xem được kịch, mà còn suýt nữa ngất đi vì nín thở.

-- Rút lui cái gì mà rút lui? Mau nằm xuống, kịch hay sắp diễn rồi!

Thiên Cơ lão nhân cong khóe môi, dùng nội lực truyền âm lại cho

Hiên Viên Ly.

Đợi thật lâu, gió thổi lạnh cả người, rốt cuộc cũng đến lúc kịch được

diễn, dĩ nhiên bốn người Hiên Viên Ly không thể bỏ qua. Sau khi liếc nhìn
nhau, bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất tiếp tục nằm sấp lên mái nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.