ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 446

Không đợi Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở miệng, Cầu Cầu vốn

đang lười biếng ghé vào vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếm tiểu móng
vuốt, lập tức hưng phấn ồn ào lên tiếng. Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng
dưng xoay đầu qua, hai tròng mắt xem xét Cầu Cầu.

Sáng sớm hôm nay, nàng lo lắng đến địa hạ cung điện gặp nhiều nguy

hiểm, vốn không muốn mang Cầu Cầu cùng đi. Nhưng mà khi nghe thấy
mình bảo nó ở lại vương phủ, tiểu gia hỏa này không vui, dùng chiến thuật
một khóc hai nháo ba chơi xấu với mình.

Đầu tiên là thân hình đáng thương hề hề nằm úp sấp trên đất, chồn

mâu rớm lệ nhìn nhìn mình, không ngừng nghẹn ngào cầu xin mình nhất
định phải mang nó đi. Thấy mình thời ơ với sự cầu xin của nó, nó lại bắt
đầu lăn lộn trên đất.

Cuối cùng thấy mình vẫn hờ hững với nó, nó trực tiếp nhảy lên vai

mình, tiểu móng vuốt nhéo nhéo xiêm y của mình. Bất luận mình túm nó
thế nào, nó cũng chết sống không chịu buông tiểu móng vuốt ra.

Thật sự là hoàn toàn chịu thua tiểu tử này, đã nói rõ ràng với nó, mình

và Diễm đi địa hạ cung điện không phải chơi đùa, mà là đi đánh nhau. Nó
lại cho mình một đáp án dở khóc dở cười: Cầu Cầu thích nhất là đánh nhau,
tiểu chủ tử mang Cầu Cầu cùng đi đánh nhau đi.

"Diễm, đi thôi." Lại tức giận nhìn Cầu Cầu, Thượng Quan Ngưng

Nguyệt cùng Hiên Viên Diễm suất lĩnh người của Ảo Ảnh cung đi tới chỗ
cửa vào địa hạ cung điện . . .

Cùng lúc đó, ở một chỗ khác trên đỉnh núi –

Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn.Ở dưới một cây đại thụ tươi tốt nào đó, có

một cỗ kiệu tao nhã. Gió nhẹ nhàng phất qua, vô số đóa hoa đào hồng nhạt
bay quanh cỗ kiệu. Không hề nghi ngờ, người trong kiệu chính là Vô Ngân
công tử đi vô ảnh, chỉ có hương hoa đào lưu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.