ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 758

Trở về chỗ Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nàng đặt mông ngồi trên

nhuyễn tháp, lười biếng bắt chéo chân.

Ngoại trừ tiếng gió rất nhỏ, chỉ có tiếng Thượng Quan Ngưng Nguyệt

cắn kẹo hồ lô, cố ý phát ra tiếng chậc chậc khen không dứt miệng.

Lăng Tiêm Tiêm vẫn quỳ trên mặt đất, móng tay thon dài khảm sau

vào lòng bàn tay, khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt oán giận nhìn chằm chằm
Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi chờ cho ta. Lúc trước ở chí tôn

đổ phường, ngươi đã cho ta nếm mùi đau đớn vì bị tú hoa châm đâm vào
bàm tay, hôm nay ngươi lại bắt ta khuất phục quỳ trên đất. Thù cũ hận mới,
ngày sau Độc tiên ta nếu không trả lại ngươi gấp trăm ngàn lần, thề không
bỏ qua.

Ăn kẹo hồ lô xong, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nâng tay lau chút

mảnh vụn còn sót lại bên môi. Ngay sau đó, nàng đứng lên, đi đến trước
mặt Lăng Tiêm Tiêm.

Đột nhiên nửa ngồi xuống, tay phải chống một bên má, Thượng Quan

Ngưng Nguyệt trêu chọc đám tóc trên đầu Lăng Tiêm Tiêm.

"Được rồi, ngươi cũng quỳ khá lâu rồi, cũng nên cho ngươi đứng dậy.

Nhưng mà, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ta là người nói lời giữ lời. Trước
khi cho ngươi đứng dậy, ta sẽ nói ra ý đồ chân chính ngày hôm nay, nói từ
đầu đến cuối." Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở miệng ôn nhu nói, đồng
thời ngón tay trêu chọc tóc Lăng Tiêm Tiêm.

Lăng Tiêm Tiêm ẩn nhẫn quỳ, cái mũi lạnh lùng hừ một tiếng, híp mắt

nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói: "Ngươi nói đi, Lăng Tiêm Tiêm ta
chăm chú lắng nghe."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.