ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 890

Chẳng lẽ. . . Vương phi đã từng với bọn họ, nếu biết dùng mưu trí, có

khi kẻ địch lại là con cờ mang lại lợi ích cho mình. Xem ra, vương phi lưu
lại Thánh Tôn, nhất định là có ẩn ý.

Tiểu Bàng nhi? Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, hàng trăm

con đại bàng đang chờ lệnh của Huyết Bàng Vương lập tức ngừng vỗ cánh,
thân thể to lớn ngã trên mặt đất lạnh lẽo.

Sau khi đứng lên, bọn chúng không khỏi vùi đầu vào cánh, liều mạng

đè nén tiếng cười.

Bọn chúng đương nhiên biết Tiểu Bàng nhi trong miệng Thượng Quan

Ngưng Nguyệt là ai, nhưng mà Vương của bọn chúng uy vũ như thế, sao có
thể trở thành Tiểu Bàng nhi "đáng yêu" Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa
nói chứ? Chuyện này. . . sao bọn chúng có thể không buồn cười chứ?

Cùng lúc đó, Huyết Bàng Vương nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt

gọi, cả người liền chao đảo.

Nó chậm chạp bay đến trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hai

mắt buồn bã nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bất mãn nói: "Đừng gọi
người ta Tiểu Bàng nhi!"

Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười khúc khích, duỗi ngón tay túm lấy

cái cánh nó nói: "Không gọi ngươi Tiểu Bàng nhi, vậy gọi là gì a?"

"Tất cả mọi người đều gọi ta là Bàng Vương, xưng hô như thế oai

phong cỡ nào a!" Huyết Bàng Vương cao ngạo thốt ra một câu, nhưng sau
đó liền ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng nói tiếp.

"Nhưng mà, người là chủ nhân của ta, dĩ nhiên người không thể gọi ta

là Bàng Vương, như vậy. . . Sẽ tổn hại thân phận cao quý của chủ nhân.
Chủ nhân có thể ban thưởng cho ta một cái tên, chỉ là đừng lấy cái tên mất
uy như Tiểu Bàng nhi, tốt nhất hãy ban cho ta một cái tên khí phách nha."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.