ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 940

Một tên còn lại đến bên cạnh Hiên Viên Diễm, giơ tay lên, véo vào

hông Hiên Viên Diễm, mở miệng nói: “Vương gia, người ta đang nói
chuyện với ngài đấy.”

Hiên Viên Diễm đang suy nghĩ miên man, cảm giác được đau đớn bên

hông, lập tức khó chịu trừng mắt giận dữ nhìn thủ phạm.

Dám cả gan véo hông của hắn? Hơn nữa…là dùng sức véo hắn? Mấy

tên thuộc hạ này, lá gan càng ngày càng lớn thì phải?

Tên kia nhanh chóng rút tay về, cúi đầu tránh ánh mắt giận dữ của

Vương Gia nhà mình, trong lòng lẩm bẩm: Sao ngài có thể oán trách thuộc
hạ chứ? Nếu thuộc hạ không cố hết sức véo hông ngài, sao ngài có thể hồi
phục tinh thần nhanh như vậy chứ?

Ba vị hộ pháp nhìn thấy Hiên Viên Diễm rốt cuộc cũng có phản ứng,

lập tức ôm quyền, nói: Thụy Vương, trận này ngài thắng, chúng ta khâm
phục khẩu phục. Theo như quy tắc trước khi tỉ thí đã nói, ba người chúng ta
không có tư cách chặn Thụy Vương.”

Ba vị hộ pháp vừa dứt lời, Hiên Viên Diễm cũng ôm quyền với ba

người các nàng, môi nhếch lên khách khí nói: “Đa tạ ba vị cô nương.”

“Thụy Vương quá khiêm tốn rồi!” Hai mắt Lộ hộ pháp ẩn chứa ý cười,

khẽ mím môi, tiếp tục nói: "Có điều, trước khi ba người chúng ta rút lui,
xin Thụy Vương cho chúng ta nói mấy câu.”

Hiên Viên Diễm ưu nhã phẩy tay một cái, cười nói: “Mời cô nương chỉ

giáo.”

Lô hộ pháp rũ mắt xuống, trong lòng âm thầm thở dài, chậm rãi nói:

“Từ đây đến Tuyết Ảnh Các, còn một đoạn dài nữa. Nếu càng đi sâu vào
Rừng Đào Ma, nguy hiểm sẽ càng lúc càng nhiều. Nếu Thụy Vương muốn
thuận lợi đến Tuyết Ảnh Các, nhất định phải cẩn thận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.