ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 969

Đè lên những hòn sỏi đó chính là một đám người nằm vật xuống.

Vị trí của đám người nằm vật xuống, chỉ cách con suối nhỏ khoảng vài

bước. cho nên nương theo ánh trắng, chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhìn rõ
vật bên kia, tổng cộng có bốn mươi mốt người.

Mà bốn mươi mốt người này, chính là nhóm người may mắn thoát

khỏi sự công kích của Ông Đoạt Mệnh, nằm trong đóng ngổn ngang đó còn
có Độc Vương.

Có thể thấy được toàn bộ hoa đào ở đây, vô cùng xinh đẹp như lạc vào

nơi tiên cảnh tao cảm giác ở đây chẳng có một mối nguy hiểm nào, kỳ thực
nó ẩn chứa sát khí làm người ta sợ hãi.

Gió đêm nhè nhẹ quất vào má Hiên Viên Diễm, đôi con ngươi không

một tia gợn sóng quét mắt qua bờ bên kia, thanh âm mềm mại nhu mì kẽ
cười nói: ‘Bọn họ đã chết cả rồi.”

“Nhưng là…cái chết của bọn họ không phải rất kỳ quái sao?” Tên Ảo

Ảnh vừa dứt lời, chớp mắt nghi hoặc, ngón tay vốn chỉ hướng bên kia, cũng
nhịn không được bỏ vào miệng cắn cắn.

Không thể nào ngửi thấy hơi thở của Độc Vương và bọn sát thủ, một

chút cũng không có…cũng không hiểu nguyên nhân vì sao bọn họ lại chết.

Trên người bọn họ, cũng không có vết thương do đao kiếm,

ám khí, cũng không thấy máu chảy ra. Vậy …nguyên nhân bọn họ

chết, rốt cuộc là do đâu?

“Muốn biết tại sao bọn họ lại chết, rất đơn giản.” Nghe lời nói đầy

nghi hoặc của chúng Ảo Ảnh, biểu cảm trên khuôn mặt của Hiên Viên
Diễm vẫn không thay đổi, sau khi nói xong giương tay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.