ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 369

đầu. Hãy đón chào cuộc đời ấy!
- Bây giờ các bạn không còn phải cúi mình trước kẻ thống trị. Từ giờ trở
đi, không kẻ ngoại bang nào dám ngồi lên mình ngựa của các bạn. Bây giờ
ngựa của bạn là của bạn, tự do của bạn là của bạn.”
Tiếng nói của chiến hạm “Rạng đông” đã được dịch ra các thổ ngữ miền
Đaghextan như vậy. Những người đã dịch nó là Makhát, là Unlubi, Ôxkar,
Giêlan, Kazi-Mahômét, Mahômet-Mirza, Garun và nhiều chiến sỹ cách
mạng khác, những người đã hiểu quá rõ nỗi thống khổ của Đaghextan.
Và Đaghextan đã đón lấy số phận của mình. Người dân miền cao đã đón
nhận màu cờ và bài ca cách mạng. Nhưng bọn thù ghét cách mạng thì
hoảng sợ. Sấm sét đã nổ trên đầu chúng, đất dưới chân chúng đã chuyển
rung, biển trước mặt chúng đã sôi lên và đá đã ầm ầm lăn xuống phía sau
lưng chúng. Thế giới cũ đã ngả nghiêng và sụp đổ. Cả vực sâu thẳm đã hiện
ra trước chúng.
- Nào đưa tay đây cho ta! - Bọn kẻ thù của cách mạng khẩn khoản vật
nài, chúng tự gọi mình là bạn của Đaghextan
- Tay của các người đầy máu
- Hãy đứng lại, đừng bỏ đi, hãy nhìn lại sau, hỡi Đaghextan!
- Nhìn cái gì đằng sau, có cái gì trong quá khứ mới được chú? Toàn là đói
nghèo, giả dối, ngu tối và đổ máu.
- Hỡi Đaghextan bé nhỏ! Còn đi đâu nữa?
- Phải đi tìm nghĩa lớn!
- Ngươi sẽ chẳng khác nào con thuyền độc mộc giữa đại dương. Sẽ bị
sóng vùi. Tiếng nói, đạo giáo, phong tục của các ngươi sẽ biến mất, mũ trên
đầu và cả đầu ngươi nữa cũng không còn! - kẻ thù đe dọa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.