ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 430

- Ai, đai, đalalai! Các bạn muốn tôi hát gì thêm nữa?
- Hát về những cặp tình nhân đã chết vì tình yêu.
- Rômêô và Giuliét, Takhia và Zukhơra, Tơrixtan và Irônđa…
Lẽ nào ở miền Đaghextan chúng ta lại ít chuyện như thế? Ở miền đất
chúng ta đã có biết bao nhiêu người yêu nhau mà không được thuộc về
nhau!. Ước mơ của họ đã không thành sự thật, đôi môi họ không được kề
bên nhau, canh tay họ không được quàng lấy nhau. Chiến tranh đã cướp đi
nhiều cuộc đời trẻ trung; nhiều cuộc đời trẻ trung cũng đã bị tình yêu cướp
đi. Những chàng trai cô gái ấy đã cháy lên trong lửa, đã lao từ vách đá cheo
leo, đã gieo xuống dòng sông sâu chảy xiết. Đất là cô gái làng Azaini và
chàng trai ở làng Kumức. Đây là câu chuyện của họ, tình yêu của họ. Tôi
xin kể lại đoạn cuối của tình yêu ấy, câu chuyện mà cả Đaghextan ai ai
cũng biết.
Chàng trai làng Kumức đến Azaini ngắm nhìn cô gái mình yêu. Nhưng
nàng không xuất hiện. Bốn ngày, bốn đêm chàng chờ đợi người yêu. Ngày
thứ năm, anh lên ngựa quay trở về làng:

Anh ngó xuống, chỉ thấy đất khô cằn

Anh ngó lên, chỉ thấy trời xanh thẳm

Không hiểu từ đâu mưa thấm

Làm anh thấy ướt ủng đang đi?

Hóa ra trên mái nhà, nàng Mêxêđa

Đang ngồi khóc đầm đìa không dứt

- Suốt bốn đêm ngày, anh chờ em mỏi mắt

Sao em không xuống cùng anh?

- Nghe vó ngựa anh từ xa lộp cộp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.