ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 6

Cốt lõi của cuốn sách vẫn là phương pháp văn học hết sức giản dị. Dường

như Raxun Gamzatốp xin ý kiến độc giả và viềt lời tựa cho cuốn sách tương
lai của mình. Ông suy nghĩ kỹ càng về cuốn sách ấy, thấy khoái cảm vì nó,
ông như quên đi những âm điệu khác nhau và những kiến giải cùng chiều,
ông nhớ lại, ông suy ngẫm, ông trò chuyện với độc giả, với những người
quen, với những người thân thuộc và người cùng làng. Ông cho chúng ta
biết một lượng thông tin thú vị nhất về Kapkazơ, về Thơ ca, về Cuộc sống,
về Con người, về Lịch sử. Tác phẩm được thêm vào nhiều truyện vừa mà
mỗi truyện ấy cũng có thể thành một tác phẩm riêng. Đây đó trong tác
phẩm ông tung ra nhiều câu tục ngữ, ngạn ngữ, ông kể những chuyện vui và
cả những chuyện buồn đã xẩy ra với chính tác giả, với bạn bè ông hoặc nó
còn được giữ lại từ lâu trong ký ức của nhân dân. Tác giả không sợ phải
ngắt mạch truyện của mình bằng một cốt truyện khác, ông như đi lạc đề
hoặc đùa vui, hoặc kể những chuyện hoàn toàn buồn - nói gọn lại, ông đã
đối xử với bạn đọc như với người đối thoại tự do, sinh động, nghiêm túc và
thông minh sắc sảo. Do đó ngay trong văn bản cuốn sách đôi khi không biết
vì sao đó có vẻ là lạ như thể không phải là văn viết: nó có nhiều kiểu chữ
khác, nhiều đoạn ngắt quãng, nhiều chỗ tách ra cứ như nó giữ lại trong bản
thân dấu vết của thứ khẩu ngữ lộn xộn. Chính sự phá vỡ đó của hình thức
nghệ thuật cuốn sách đã đảm bảo cho dung lượng hết sức lớn của nó. Cuốn
sách của Raxun Gamzatốp không chỉ là lời tự thú của tâm hồn nhà thơ, nó
còn là một cuốn bách khoa thật sự về cuộc sống của dân tộc Avar. Có lần
chính Gamzatốp đã viết về bản thân mình như thế này: “Cha tôi gọi tên tôi
là Raxun - mà theo tiếng Arập thì từ ấy có nghĩa là người đại diện. Hạnh
phúc thay cho nhà thơ nào được độc giả nói về ông ta như thế này: đó là
người đại diện của chúng tôi, người đại diện của nước chúng tôi, của nền
thơ ca chúng tôi. Ở đây tôi không thể nói rằng tôi xứng đáng với tên của
mình. Song bao giờ tôi cũng mong muốn được như thế. Tôi sống ở thủ đô
nước Cộng hòa tự trị Đaghextan, tại thành phố Makhátkala trên phố
Mácxim Gorki. Nhà 15. Khi các bạn tới vùng chúng tôi xin mời bạn ghé
chơi nhà tôi. Lời chúc mừng yêu thích của tôi là: chúc cho những người tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.