ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 109

nhân. Tiêu Duệ sau khi nghe xong rất thất vọng, hắn cũng bắt đầu cảm thấy
căm hận khinh miệt Trịnh thị của Dương gia, thấy tiền sáng mắt.

Hắn biết, cho dù tỷ tỷ bán cả nhà cũng không thể xuất ra nhiều sính lễ

như Ngụy gia. Chẳng lẽ, tới thời đại này, lại gặp gỡ nhưng lại vô duyên,
phải chăng trời muốn trêu đùa? Chẳng lẽ, chính mình phải tận mắt nhìn
người ngọc bị nam nhân khác ôm ấp?

Hắn cảm thấy con tim đau thắt, điên cuồng nắm chặt tay rồi đột nhiên

đánh mạnh vào một gốc cây hòe.

Nghĩ lại một hồi, hắn chợt cảm thấy không đúng, dựa theo lịch sử,

Dương Ngọc Hoàn sau ba năm vào kinh mới được quý nhân giới thiệu tiến
vào hoàng thất Đại Đường, từ đó bước vào thâm cung Đại Đường, như thế
nào hiện tại lại phải gả làm thê thiếp người ta? Chẳng lẽ bởi vì chính mình
đến đây khiến lịch sử đã thay đổi?

Không đề cập tới sự thống khổ, rối rắm, lo được lo mất của Tiêu Duệ lúc

này. Hiện tại trong Dương gia cũng đang có một trường phong ba. Biết
thiếu gia Ngụy gia chính là thanh niên hoa phục màu đen, không hiểu sao
trong lòng Dương Ngọc Hoàn lại nảy sinh ác cảm, căm ghét. Tuy nàng còn
nhỏ tuổi, nhưng biết thiếu gia nhà giàu phần nhiều là háo sắc, tham hoa, ăn
chơi trác táng, không phải người tốt, trước đây tỷ tỷ Lâm gia ở nhà bên
cạnh vì bị gả cho một nhị thiếu gia con một đại thương nhân ở Lạc Dương
mà cuối cùng buồn bực, thắt cổ tự vẫn.

Càng quan trọng hơn là….lòng dạ thiếu nữ rất cao, tuy rằng không thực

sự chấp nhận dã tâm của vương gia, nhưng cũng không chịu làm thiếp
người ta. Vì vậy, đối với việc làm của Trịnh thị, nháy mắt muốn đáp ứng bà
mối Lý, nàng luôn nhẫn nhục, chịu đựng, nhưng cũng vọt ra ngoài sảnh,
khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, cúi đầu không chút do dự nói

- Thúc phụ, thím, nô không muốn làm tiểu thiếp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.