ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 93

- Tử Trường lão đệ, để vi huynh tiễn ngươi một đoạn đường!

Tiêu Duệ khoát tay áo, cười nói

- Không cần, đa tạ thịnh tình của Công Nhượng huynh, tại hạ cảm thấy

hơi say, muốn đi tản bộ một chút, cáo từ!

Nhìn bóng dáng tuấn lãng phiêu dật, cước bộ lả lướt, nhẹ nhàng không

có gì che dấu của hắn, Tôn Công Nhượng cảm thấy điều gì đó, khóe miệng
khẽ mỉm cười, sau đó hắn quay đầu lại nói với gã tùy tùng

- A Lãng, tìm vài người chú ý hành tung của Tiêu Duệ.

*******************************.

Cứ như vậy phiêu đãng bước qua cầu Lạc Dương. Một đêm ngắn ngủi,

Tiêu Duệ đi qua đi lại đệ nhất danh kiều Lạc Dương mấy lần.

Lúc đi ngang qua tửu quán Ngọc Hồ Xuân nhà Dương Hoa, , hắn theo

bản năng liếc nhìn tửu quán một cái, tửu quán vừa mở cửa, bên trong vẫn
chưa có khách, chỉ có mấy tiểu nhị đang bận rộn sắp xếp bàn ghế.

Biết rõ bây giờ là sáng sớm, thiếu nữ kiều mỵ tuyệt luân đó không có

khả năng xuất hiện trong này, nhưng trong lòng Tiêu Duệ cũng có một tia
thất vọng, một tia chờ đợi. Mặc dù chỉ ở nơi này vài ngay ngắn ngủi, nhưng
hắn đã ôm một mối tình đối với thiếu nữ, ban đầu từ kinh ngạc, thưởng thức
dần dần trở thành một loại nhớ nhung. Ngẩng đầu nhìn thái dương rực lửa,
lại nhìn sang dòng người, ngựa ồn ào, hắn tự giễu, tự cười, mới đến Đại
Đường, sống còn chưa yên ổn, trong lòng đã có ý niệm mê đắm, quả là
buồn cười.

Hắn miên man suy nghĩ, chẳng biết rằng trong tòa nhà của Dương Gia,

thiếu nữ Dương Ngọc Hoàn đang bưng một cái rổ đựng ngũ cốc, đang cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.