ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1002

qua thích khách mà Thiền Vu nhìn thấy chính là nhi thần hay sao? Nếu thật
sự là nhi thần thì cho dù che mặt, chẳng phải Thiền Vu cũng sẽ nhận ra hay
sao?"

Thiền Vu Quân Thần suy nghĩ một chút rồi sắc mặt lại hơi trầm xuống,

đáy mắt cũng dâng lên một tia nghi hoặc. Đêm qua quả thực rất tối trời, ông
ta cũng nhìn không rõ, nhưng thân ảnh kia cũng cao lớn cường tráng khiến
trong lúc nhất thời ông ta cũng không dám kết luận đó có phải là Hách Liên
Ngự Thuấn hay không?

Thấy Thiền Vu lộ rõ vẻ chần chừ, Vu Đan cũng tiến lên mấy bước,

không hề tỏ ra yếu thế mà lập tức nói thêm vào, “Thiền Vu, Tôn Tẫn binh
pháp vẫn luôn là vật chí bảo gây nên sự tranh chấp của binh gia. Cho dù Tả
hiền vương không cần, hẳn là Sở cô nương ở bên cạnh không thể không để
ý. Ai chẳng biết hiện Tả hiền vương đã bị nữ sắc mê loạn, vì một nữ nhân
làm liều cũng không phải là chuyện không thể!”

Vu Đan vừa dứt lời, trên đại điện liền có mấy tiếng cười nhẹ của mấy

đại thần.

Hách Liên Ngự Thuấn đương nhiên không chịu lép vế, hắn nhìn về phía

Vu Đan cười lạnh, “Vu Đan ơi Vu Đan, tất cả mọi người đều biết Tôn Tẫn
là tổ tiên sư của Lăng Thường. Cho dù nàng muốn lấy binh pháp thì cũng
có thể lấy một cách đường đường chính chính. Nàng là đồ tôn của Tôn Tẫn,
có thể nói là người có tư cách được đọc binh thư nhất. Sao nàng lại phải
ngốc đến độ dùng cách ăn trộm binh thư chứ? Sự vu oan như vậy thực sự
quá vớ vẩn và ngu dốt!”

“Ngươi…”

“Đủ rồi, đừng cãi nữa!” Thiền Vu Quân Thần bị tiếng tranh cãi làm cho

đầu càng đau hơn, đưa tay đè lên vị trí vết thương, ông ta nhìn về phía Sở
Lăng Thường, “Ngự Thuấn mặc dù nói cũng có đạo lý nhưng lời của Ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.