ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 106

“Vương gia…” Túi hương này là vật duy nhất mà cha mẹ nàng lưu lại,

sao lại ở trong tay hắn như vậy?

“Là túi hương của nàng sao? Muốn lấy lại thì tự qua đây lấy đi!” Hách

Liên Ngự Thuấn vẫn không hề nhúc nhích mà đứng yên tại chỗ, khuôn mặt
không cách nào đoán định của hắn lại tăng thêm vài phần lười biếng yêu
mị, đôi mắt màu hổ phách vẫn nhìn chăm chú vào nàng, bàn tay to đưa ra,
chờ nàng bước tới.

Trong lòng Sở Lăng Thường dâng lên một hồi kinh hãi nhưng cũng lập

tức bị thay bằng cảm giác đề phòng. Cuối cùng, nàng vẫn cố đè nén tâm
tình nhẹ nhàng bước tới, vừa muốn đưa tay cầm lấy túi hương thì bàn tay to
của hắn đã nắm lại, túi hương lại bị giữ chặt trong lòng bàn tay hắn như
trước.

“Vương gia, ngài…”

“Tới lấy đi!” Hách Liên Ngự Thuấn giơ cao tay lên khiến túi hương như

ẩn như hiện ở phía trên đầu nàng, nụ cười trên môi hắn cũng tràn ngập ý
đùa bỡn của kẻ đi săn với con mồi của mình.

Sở Lăng Thường chưa từng gặp qua nam nhân nào thế này mà từ nhỏ

nàng cũng không gặp phải chuyện như vậy bao giờ. Ánh mắt thoáng có
chút bối rối, nàng cắn nhẹ làn môi rồi đưa tay lên muốn lấy lại túi hương,
vô tình quên đi mất việc này sẽ khiến khoảng cách giữa nàng và hắn thu lại
gần hơn.

Thân thể mềm mại như không xương, y phục trên người phảng phất mùi

thơm ngát đầy tinh tế tỏa ra từ trên da thịt trắng trẻo, ưu nhã cực kỳ mê
người khiến cho ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn tối sầm lại. Sau một khắc,
hắn lập tức giơ tay ôm lấy nàng nhấc bổng lên.

Thảng thốt vì bất ngờ bị ghì chặt vào vòm ngực nóng bỏng của Hách

Liên Ngự Thuấn, lại cảm nhận thấy bàn tay đầy mạnh mẽ của hắn giữ chặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.