ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1321

Hách Liên Ngự Thuấn khẽ gật đầu, “Ấp Thành trước khi xảy ra thiên tai

thì còn náo nhiệt hơn hiện giờ rất nhiều. Bởi vì nhiều người nước ngoài
phải đi qua nơi này để trở về cố quốc nên ban đêm ở đây cũng rất náo nhiệt.
Cũng có thể coi đây như một toà thành không ngủ.”

“So với Trung Nguyên cùng Bắc quốc, nơi này thật giống như thế ngoại

đào nguyên, mỗi ngày trôi qua đều cực kỳ thanh bình.” Sở Lăng Thường
khẽ thở dài, nhẹ giọng nói. Ông trời quả thực rất biết trêu người, một nơi
đẹp như vậy mà lại phải hứng chịu thiên tai.

Hách Liên Ngự Thuấn cười ôm chặt lấy nàng.

Một lúc lâu sau, dường như nghĩ tới điều gì, Sở Lăng Thường quay đầu

hỏi Hách Liên Ngự Thuấn, “Nơi này ở phía đông của Hung Nô phải
không?”

“Đúng vậy!” Hắn đáp.

Gương mặt đang tràn ngập vẻ thư thái của Sở Lăng Thường chợt hơi

cứng lại, mi tâm thoáng hiện lên nét lo âu không tự chủ.

“Nàng sao vậy?” Hách Liên Ngự Thuấn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của

nàng lên, dịu dàng hỏi.

Ngước mắt nhìn Hách Liên Ngự Thuấn, suy nghĩ một chút, Sở Lăng

Thường mới chậm rãi lên tiếng, “Ta cũng không biết phải nói với chàng thế
nào nữa. Tóm lại Ấp Thành này rất quan trọng đối với chàng, cho dù thế
nào chàng cũng nhất định phải giữ lấy nó.”

Hách Liên Ngự Thuấn nhìn nàng không chớp mắt, từ trong ánh mắt của

nàng, hắn có thể nhìn ra sự nghiêm túc tột độ, vẻ mặt hắn cũng chuyển
thành nghiêm trọng, “Lăng Thường, là chính miệng nàng đã hứa với ta sẽ
không xem trước vận mệnh nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.