“Làm công chúa có gì không tốt chứ? Ít ra em sẽ không bị người khác
khi dễ nữa.” Thật khó tin là Sở Lăng Thường còn cất tiếng đùa lại.
“Tiểu thư….” Thanh Tụ kinh ngạc nhìn nàng rồi khó nhọc liếm cánh
môi, “Tiểu thư sẽ không…. thích cái người…Tả hiền vương đó chứ? Có
phải người đó thật sự rất anh tuấn hay không?”
“Hắn anh tuấn thế nào cũng đâu liên quan gì đến ta.” Sở Lăng Thường
hờ hững đáp lại, ngón tay trắng trẻo thanh mảnh hạ xuống cây huyền cầm,
tiếng đàn trong trẻo vang lên réo rắt vọng khắp khu rừng trúc.
“Nhưng thái hậu đã phong tiểu thư làm công chúa, chẳng bao lâu nữa sẽ
ban hôn. Vậy phải làm sao đây? Tiểu thư, không bằng người đi nói với thái
hậu một tiếng, chúng ta lập tức xuất cung, ở đây thực sự một chút tự do
cũng không có.” Thanh Tụ nhăn mũi có chút làm nũng nói với Sở Lăng
Thường.
Khẽ chớp mắt, đưa tay gẩy nhẹ một chút trên cây huyền cầm, Sở Lăng
Thường mới chậm rãi trả lời, “Nơi này là hoàng cung, cũng chính là nơi
khiến người ta không thể làm theo ý mình. Lúc nãy ta đã gieo một quẻ, quẻ
thượng ba hào, dương quẻ càn là trời, quẻ hạ ba hào, âm quẻ khôn chỉ đất,
dương khí cực kỳ mãnh liệt, quy luật hoạt động đều hướng về đích, địa âm
khí tuy yếu nhưng quy luật hoạt động cũng hướng về đích. Quẻ đã chỉ ra
trời đất không giao hoà, âm dương thiếu đi sự lưu chuyển.”
“Tiểu thư, vậy quẻ này có nghĩa gì?”
“Ý là sẽ có sự chuyển biến, chuyện này còn chưa tới mức lâm vào tuyệt
cảnh, dựa theo quẻ tượng mà xem, không lâu sau sẽ có người mang đến sự
thay đổi.” Sở Lăng Thường thu lại tầm mắt, giọng nói nhẹ nhàng bình thản
vừa dứt thì một chuỗi tiếng đàn lại ngân lên.
Thanh Tụ nghe xong liền cực kỳ cao hứng, nếu không phải vì trên người
đang có thương tích thì đã hoa chân múa tay bày tỏ sự vui sướng rồi. “Thì