ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1438

Nam Hoa liếm liếm môi, đè nén sự ngượng ngùng xuống tận đáy lòng,

khẽ lí nhí, “Huynh không nghỉ ngơi sao?”

“Ta ở bên ngoài coi chừng, ngủ ngon!” Dạ Nhai Tích khẽ cười nhẹ.

Một cảm giác bình an chợt ùa tới, bao trùm tâm tư Nam Hoa.

***

Mặt trời vừa lặn, ban đêm tuyết lại rơi nhiều hơn.

Đêm xuống, khách trọ trong quán cũng ngủ cả, lầu một vô cùng yên

tĩnh, chỉ có mấy ánh nến đang chậm rãi nhảy nhót.

Chưởng quầy cũng đã dọn dẹp xong, đang chuẩn bị đóng cửa lại thấy

Dạ Nhai Tích vẫn ngồi ở một bàn gần vị trí cửa sổ. Một thân áo bào trắng
phau trên người Dạ Nhai Tích như hoà với màn tuyết trắng bên ngoài, như
sáng lên giữa không gian, động tác chậm rãi uống rượu cũng tràn đầy vẻ tự
tại.

Nếu không phải là ở ngay trước mắt, chưởng quầy còn ngỡ mình đã gặp

thần tiên.

Suy nghĩ một chút, vội vàng kêu tiểu nhị chuẩn bị một ít rượu và đồ ăn

ngon, lại tự mình hâm nóng rượu, chưởng quầy đi tới ngồi đối diện với Dạ
Nhai Tích, nhiệt tình nói, “Ngày lạnh thế này hay là uống một chút rượu
ấm đi, đây chính là Nữ nhi hồng mà ta trân quý cất giữ nhiều năm, hơn nữa
còn là bình Nữ nhi hồng thượng hạng.”

Dạ Nhai Tích cười cười, lấy từ trong ngực ra một thỏi bạc đặt vào tay

chưởng quầy, “Coi như là tiền rượu!”

“Lão đệ, là ta mời, khách khí làm gì?” Chưởng quầy vội vàng từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.