ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 146

Sở Lăng Thường thấy giãy giụa không ích gì nên cũng ngừng lại. Bởi

hắn từ trên cao nhìn xuống nàng, nên nàng cũng không hề chớp mắt mà
nhìn thẳng lại hắn, nét mặt cực kỳ băng lãnh, thanh âm cũng vô cùng lạnh
nhạt, “Toàn thân vương gia đều toát lên sát khí cùng mùi máu tanh, những
thứ đó…đủ khiến người khác phải sợ hãi.”

“Vậy sao?” Hách Liên Ngự Thuấn nở nụ cười tà mị, “Bản vương thực

sự có hứng thú nghe lý do thoái thác của nàng.” Hắn lại tiếp tục nở nụ cười
rạng rỡ trông cực kỳ vô hại.

Nàng rốt cục cũng ngước mắt lẳng lặng nhìn hắn, tựa như bị dáng vẻ

cùng nụ cười của hắn mê hoặc, nhưng rốt cuộc cũng chỉ than nhẹ một tiếng,
“Máu tươi chính là cái giá cao phải trả khi tranh đoạt giang sơn, tuy rằng
vương gia có khí chất vương giả nhưng không ngừng toan tính mưu kế như
vậy trong lòng sao có được sự bình thản đây?”

“Vạn vật trên thế gian đều có số mệnh của nó, số mạng đã định thì sẽ

không có cách nào sửa đổi, sát khí của vương gia không phải ở trên khuôn
mặt, mà là ở trong tâm.” Khẽ chớp nhẹ đôi mắt tựa hồ nhìn thấu vạn vật
khắp nhân thế, đôi môi đỏ mọng của Sở Lăng Thường lại hé mở, “Tiếng
tiêu đêm đó của vương gia tràn ngập sự thù hận tích tụ lâu ngày, mặc dù du
dương nhưng lại lộ ra cảm giác cô tịch, lại có chút dã tâm do tình thế bắt
buộc. Cũng bởi câu “ánh mắt thể hiện tâm trạng” cho nên dã tâm đã xuyên
thấu ánh mắt của vương gia mà nói cho tôi biết.”

“Nói như vậy thực khiến bản vương có hứng thú thỉnh giáo nàng.” Ý

cười trong mắt Hách Liên Ngự Thuấn vẫn không tan đi, con ngươi màu hổ
phách tựa như viên dạ minh châu ngời sáng không gì sánh được.

Nàng chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không nói tiếp nữa.

“Trên đời này chẳng ai dám nói bản vương có dã tâm. Nếu nàng đã nhìn

thấu, vậy việc bản vương muốn có cả giang san có phải sẽ dễ như trở bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.