ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 157

Tiếng cười của Hách Liên Ngự Thuấn lại lần nữa vang lên, nhưng lần

này không hề có chút ôn hòa mà mang theo một sự hài lòng của việc đã
thực hiện được âm mưu. Nụ cười này khiến người ta nhìn qua đủ thấy rợn
tóc gáy, thâm trầm đến mức khiến người ta không cách nào dò biết được ý
tứ trong đó.

“Tốt, ngươi làm tốt lắm!” Hách Liên Ngự Thuấn quay đầu nhìn Hổ

Mạc, “Cảnh Đế chém ngang lưng Triều Thác như vậy sẽ càng khiến nhiều
người bất mãn. Ngô vương chắc chắn sẽ nhân cơ hội Cảnh Đế yếu ớt vô
năng để mượn cớ làm phản. Lúc này, chúng ta có thể mượn binh lực của
Ngô vương đánh vào Trường An rồi.”

“Thì ra vương gia không hề có ý định giúp Đại Hán bình định phản

loạn.” Hổ Mạc rốt cục cũng nói ra nghi vấn trong lòng.

“Giúp Đại Hán bình định phản loạn? Thực sự quá nực cười!” Hách Liên

Ngự Thuấn chắp tay sau lưng, ánh mắt sâu thẳm lộ rõ vẻ khó lường, “Dân
tộc Hung Nô từ xưa tới nay luôn có quan hệ thù địch với Đại Hán. Từ khi
Thiền Vu lên ngôi chỉ một lòng muốn công chiếm Trường An, chỉ là Đại
Hán cứ một mực tình nguyện muốn dùng việc hòa thân để kìm chế chúng
ta, cho nên đánh chiếm lúc này sẽ không phải là hành động nhân nghĩa.
Ngươi nói xem, bản vương sao có thể cúi đầu xưng thần với Đại Hán đây?”

“Vương gia, vậy bao giờ Thiền Vu mới hạ lệnh cho chúng ta công

thành?” Hổ Mạc luôn biết Hách Liên Ngự Thuấn là người tâm tư khó dò
nên hắn tình nguyện giống như thiên lôi chỉ đâu đánh đó.

Hách Liên Ngự Thuấn cười cười, cúi người xuống nhặt một chiếc lá

trúc xanh biếc vương trên cây huyền cầm, đến khi màu xanh biếc của lá
trúc phản chiếu rõ ràng trong đáy mắt, hắn mới nhấn mạnh từng lời, “Ngày
chúng ta rời khỏi Hán cung cũng là ngày dân tộc Hung Nô chiếm lấy giang
sơn ở phương Nam.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.