ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 163

muốn thế nào? Có biết bao nhiêu vị công chúa cành vàng lá ngọc, tại sao cứ
nhất định làm khó một nữ tử bình thường như nàng?

Thanh Tụ bê chậu nước bước vào phòng, thấy nàng ngây người nhìn

miếng ngọc bội như vậy liền đặt chậu xuống, bước tới gần chủ động cầm
lấy ngọc bội rồi kinh ngạc kêu lên, “Tiểu thư, miếng ngọc bội này là của ai
vậy? Thực đẹp quá đi!”

Sở Lăng Thường thản nhiên nhìn thoáng qua ngọc bội trong tay Thanh

Tụ, hơi nhíu mày có chút suy nghĩ rồi cũng không trực tiếp trả lời mà chỉ
hờ hững đáp lại, “Vô tình nhặt được thôi, đồ của người khác thì sớm muộn
cũng phải trả lại cho họ.”

“Phải trả lại sao ạ? Thật đáng tiếc!” Thanh Tụ ngắm nó một hồi rồi lại

than thở, “Em là một nha hoàn, tuy không hiểu được kết cấu của ngọc bội
này nhưng vừa nhìn cũng biết nó là thứ vô cùng quý hiếm.”

“Ngọc bội này tuy là thượng phẩm, nhưng lại dính dấp quá nhiều máu

tanh, cho dù quý hiếm cỡ nào cũng phải xem lại người chủ của nó.”

Thanh Tụ nghe xong, ngây thơ đem ngọc bội dí sát vào mũi ngửi ngửi,

một lúc lâu sau mới nhíu mày khó hiểu hỏi lại, “Tiểu thư, đâu có mùi máu
tanh đâu?”

Sở Lăng Thường dở khóc dở cười nhìn tiểu nha đầu này, bất đắc dĩ lắc

đầu.

“Em thực không hiểu được tiểu thư. Đồ tốt như vậy đáng lẽ nên giữ lại

cho mình mới đúng.” Thanh Tụ cầm lấy ngọc bội đung đưa trước mặt, nhìn
nó qua ánh sáng phản chiếu trong phòng, bỗng nhiên kêu khẽ một tiếng, vội
đưa ngọc bội tới trước mặt Sở Lăng Thường…

“Tiểu thư xem, hình như trên ngọc bội này có hình thù kỳ quái nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.