ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 209

“Đồ nhi đa tạ sư phụ!” Từ tận đáy lòng Sở Lăng Thường dâng tràn cảm

động.

Hàn Thiền Tử khẽ nhấp một ngụm trà, đặt chén xuống rồi vỗ nhẹ bàn

tay nàng, thanh âm trầm ổn mang hàm ý trấn an thong thả vang lên,
“Thường nhi, con cũng biết mệnh là do trời định, nhưng trong lòng mỗi
người đều không ngừng muốn tìm hiểu vận mệnh của mình, con nghĩ thế
nào về chuyện đó?”

“Thưa sư phụ, số mạng tự có thiên cơ của nó, mọi sự trên thế gian dù là

có ở trong tình trạng thấp thỏm lo âu, tai hoạ ngập đầu hay bình an vô sự
đều đã định từ sớm. Biến cố cũng được, vững vàng cũng thế, đều phải
thuận theo tự nhiên, thiên địa có bốn mùa xuân hạ thu đông, con người
cũng vậy, tình thế phát triển đến một mức nào đó nhất định có cơ chuyển
biến, tất có kỳ ngộ, gặp được kỳ ngộ là lúc phải hết sức phát huy sở trường,
cho nên chúng ta phải cố hết sức để tận dụng được cơ hội đó, vậy mới là
thuận theo chi đạo.” Sở Lăng Thường nhẹ nhàng đáp.

“Không sai!” Hàn Thiền Tử gật đầu cười, đáy mắt lộ rõ vẻ hài lòng,

“Thế nhân cũng biết phải thuận theo thiên mệnh, nhưng đạo lý thâm thúy
đó có mấy người có thể hiểu được thấu đáo. Thế nhân cho rằng, thuận theo
thiên mệnh là chuyện không nên. Đáng tiếc bọn họ không biết rằng, cuộc
sống vui vẻ thoải mái mới thực sự là đạo lý của thiên mệnh. Khi kỳ ngộ đến
phải biết phát huy sở trường của mình, đem sở học của mình thi triển. Kỳ
ngộ chưa tới, phải cố gắng tích lũy sở học, phải biết rằng, phải có sự chuẩn
bị tốt mới có thể phát triển sau này, đây mới là thuận theo thiên mệnh. Về
điểm này, sư huynh của con đã làm rất tốt.”

Sở Lăng Thường nhẹ nhàng cúi đầu, “Sư phụ dạy rất phải, đồ nhi sẽ ghi

nhớ trong lòng.”

“Ngày ta ôm con về sơn cốc năm xưa, ta đã biết con có tư chất thông

tuệ, sau này sẽ có ngày phát lộ. Mười sáu năm qua, con đã am hiểu sâu sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.