ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 358

nhưng cũng không cách nào che khuất dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn.
Không ai có thể ngờ rằng người chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã có thể
bình ổn phản loạn, chỉ cần ngồi trong quân doanh cũng có thể nhẹ nhàng
đẩy lui mười vạn đại quân lại chỉ là một nữ tử có bề ngoài yếu đuối, hơn
nữa nữ tử này mới có mười sáu tuổi đã có thể phân định thế cục rõ ràng,
bày mưu tính kế vô cùng chu đáo để giành thắng lợi từ ngàn dặm bên
ngoài.

Sở Lăng Thường ngẩng đầu nhìn trời, phía chân trời xa xa là một mảng

màu xanh dịu mắt, giống như một dòng suối trong vắt uốn lượn nơi chân
trời, tản ra thứ ánh sáng màu lam lấp lánh. Nhẩm tính một chút thì thấy
những ngày giá rét đã kết thúc, tiếp theo đây sẽ là khoảng thời gian trăm
hoa đua nở.

Nhưng, cuộc sống sau này của nàng thì sao?

Có lẽ sẽ không được nhàn tản thưởng thức hương hoa nữa rồi.

Chiến mã ở bên cạnh khẽ hí lên một tiếng, Sở Lăng Thường liền vươn

ngón tay thanh mảnh khẽ vuốt ve bờm nó như muốn trấn an. Chiến mã này
đã theo nàng từ Trường An tới Tuy Dương, rồi từ đó tới tận quân doanh
này. Khẽ vỗ nhẹ lên lưng nó, trong lòng nàng lại dâng lên một nỗi bi
thương cực độ.

Sư phụ bất ngờ bỏ mình khiến nàng cảm thấy như bầu trời vừa sụp

xuống. Mười sáu năm qua, nàng vẫn luôn ở bên sư phụ, sống những ngày
thanh đạm nhưng không hề nhàm chán. Nay lão nhân gia đã ra đi, con
đường sau này nàng phải đi như thế nào đây? Quỷ Cốc phái sau này sẽ đi
theo hướng thế nào? Tuy nàng vẫn hiểu đạo lý con người cuối cùng vẫn
phải chết nhưng có thể không buồn không vui thì đã là thần tiên rồi, đâu
còn là phàm nhân nữa? Nàng không phải thần tiên, bởi vì nàng luôn thầm
nghĩ tới việc được trở lại những ngày tháng vô tư lự trước đây, không màng
đến thế sự, nhưng hết thảy đều bị quyền thế cùng sự tham lam tước mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.