ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 418

“Không? Bản vương chính là đang suy nghĩ cho sức khỏe của ngươi

thôi.” Hách Liên Ngự Thuấn đem khuôn mặt tuấn tú kề sát gương mặt
nàng, cúi đầu cười, “Ở trong mắt người Hán các ngươi không phải vẫn coi
người Hung Nô chúng ta là man di sao? So với việc nướng chín đồ ăn,
chúng ta lại càng thích dùng miệng cắn đứt cổ con mồi. Hôm nay, ngươi
cũng nếm thử mùi vị thịt sống xem thế nào đi!”

“Hách Liên Ngự Thuấn, ngươi…khốn kiếp, buông ra…. ta không ăn!”

Thân thể của Sở Lăng Thường không ngừng lảo đảo, nỗi đau đớn xông lên
não khiến trước mắt nàng như quay cuồng, dạ dày không ngừng quặn thắt
lại, muốn nôn mà không được.

“Không ăn? Bản vương sẽ tự tay cho ngươi ăn!” Hắn lại siết chặt lấy

gáy nàng thêm, cười lạnh lẽo rồi quát lên, “Hổ Mạc, còn ngây ra đó làm gì?
Mau đem vao đây?”

“A…dạ…vương gia.” Hổ Mạc thực bị một màn này làm cho choáng

váng. Vẻ mặt của vương gia lúc này thực giống như người có thể nuốt sống
cả sói dữ. Hắn không đành lòng nhìn Sở Lăng Thường bị tra tấn nhưng
cũng không dám nghịch lại ý chỉ của vương gia nên đành nhận lệnh đi ra
ngoài.

Gương mặt Sở Lăng Thường lại lần nữa bị Hách Liên Ngự Thuấn hung

hăng nâng lên, từng lời lạnh băng của hắn mang theo sự tàn khốc như đánh
tan hơi thở mong manh của nàng, “Bé ngoan, ngươi không ăn no thì sao có
sức đối nghịch với bản vương chứ?”

“Ngươi…. khốn kiếp…. cầm thú….” Từng đợt mê muội lại lần nữa ập

tới khiến ngay cả sức lực mắng người của Sở Lăng Thường cũng không
còn.

Rất nhanh chóng, Hổ Mạc đã trở lại đem theo một con thú săn mới bị

lột da vào trong, thận trọng nói, “Vương gia, chỉ còn lại thứ này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.