ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 438

Sở Lăng Thường bị ánh mắt của thám tử kia nhìn chằm chằm thì không

khỏi rùng mình, thầm than nhẹ một tiếng. Người Hung Nô không chỉ cường
hãn mà còn cực kỳ cảnh giác. So với Hán binh, bọn họ quả thực có bản lĩnh
công thành chiếm đất hơn nhiều.

Hổ Mạc thấy vậy liền hạ giọng, “Vương gia, mạt tướng lập tức đưa Sở

cô nương ra ngoài.”

Thám tử từ thành đô đưa tin cấp báo tới, cho dù sự tình lớn hay nhỏ đều

không thể tiết lộ ra ngoài. Sở Lăng Thường dù sao cũng không phải người
Hung Nô, biết được tin tức nội bộ thì không hay chút nào.

Ai ngờ Hổ Mạc còn chưa kịp tới gần Sở Lăng Thường, giọng nói bình

thản của Hách Liên Ngự Thuấn đã vang lên…

“Nói đi, thành đô có chuyện gì?”

Hổ Mạc hơi sững lại, có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Hách Liên Ngự

Thuấn. Vương gia làm sao vậy? Sao lại không chút kiêng kỵ Sở Lăng
Thường như thế?

Thám tử cũng không ngờ được Hách Liên Ngự Thuấn lại nói như vậy,

há hốc miệng lắp bắp, “Vương gia, cô nương ấy…”

“Nói!” Một từ cực kỳ lạnh lùng thốt ra từ miệng Hách Liên Ngự Thuấn,

hoàn toàn không màng tới vẻ mặt kỳ quái của Hổ Mạc cùng thám tử.

Thám tử khẽ liếm môi, vừa muốn mở miệng thì lại nghe thấy Sở Lăng

Thường lên tiếng, “Đợi chút!”

Cả ba người thuận thế nhìn lại, thanh âm của Sở Lăng Thường mặc dù

rất nhẹ nhưng lại lộ rõ sự kiên trì. Nàng yếu ớt gượng dậy bước xuống
giường, nặng nề cất từng bước hướng phía cửa doanh trướng bước tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.