ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 447

Thuẫn Mông chờ hắn nói xong mới đáp lại một câu, tên lính kia gật đầu

rồi trở về vị trí.

“Hắn vừa nói gì vậy?”

Thuẫn Mông nhìn Sở Lăng Thường, cười cười giải thích, “Hắn tên là

Trát Lỗ, biết một chút tiếng Hán, nhưng hắn sẽ không nói đâu. Vừa rồi hắn
muốn nói cho cô biết, vương gia thực sự là vì cô mới làm chậm trễ hành
trình. Biết cô nhiễm phong hàn, lại không ăn được đồ mặn, vương gia đã tự
mình cưỡi ngựa, không màng nguy hiểm xuống núi, không biết tìm ở đâu
được chút gạo cùng dược liệu. Chỉ là không ngờ tới cô hôn mê lâu như vậy,
đến giờ này mới tỉnh.”

Mấy lời này khiến Sở Lăng Thường ngơ ngẩn cả người, có chút ngơ

ngác nhìn Thuẫn Mông, chỉ thấy miệng hắn không ngừng mấp máy nhưng
những gì hắn nói sau đó nàng đã nghe không rõ nữa, trong đầu chỉ quanh
quẩn mấy từ, “Vương gia tự mình cưỡi ngựa, không màng tới nguy hiểm
xuống núi, không biết tìm ở đâu được chút gạo cùng dược liệu.”

Gạo trắng cùng tử tô đều là do hắn tự mình tìm về?

Chuyện này…làm sao có thể?

Là nàng đã nghe lầm rồi!

Bộ dạng nàng thành ra thế này đều do hắn ban cho. Hắn phải hận nàng

mới đúng, sao có thể vì nàng mà làm vậy?

“Này, cô nương không sao chứ?” Ô Khả thấy nàng ngồi ngây người, nét

mặt cũng đờ đẫn liền vội vàng quơ quơ tay trước mặt nàng.

Sở Lăng Thường như người mất hồn, quay lại nhìn Ô Khả. ’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.