ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 465

rõ sự u ám, đuôi mắt hơi nheo lại, bắn ra luồng sáng lạnh lẽo khiến lòng
người sợ hãi.

“Vương gia, thời gian gấp rút, chúng ta mau tiếp tục lên đường thôi.”

Hổ Mạc thấy vậy không khỏi than thầm trong lòng, vội mở miệng mong
làm dịu tình hình đi một chút, ít nhất cũng có thể thu hút sự chú ý của
vương gia.

Đáng tiếc, Hách Liên Ngự Thuấn hoàn toàn làm ngơ. Thấy khóe môi Sở

Lăng Thường nở rộ nụ cười đầy ý châm chọc, tuy rằng đẹp đến cực hạn
nhưng cũng rét lạnh đến cực điểm. Sự lạnh lẽo đó tiến vào tận sâu thẳm đáy
lòng hắn, chậm rãi ngưng kết lại thành một khối băng lớn...

Ô Khả vẫn không dám ngẩng đầu, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng

trong không khí ẩn hiện sát khí đằng đằng nhưng vẫn không nhịn được nói,
“Vương gia, xin người tha cho Sở Lăng Thường, còn tiếp tục như vậy, cô
nương ấy sẽ chết mất.”

“Ô Khả! Thuẫn Mông cùng Hổ Mạc không hẹn mà mở miệng hét lên,

chỉ tiếc đã chậm một bước.

Ô Khả bị hai vị tiền bối hét lên như vậy cũng sợ cuống lên, vừa ngẩng

đầu lại thấy ánh mắt của Hách Liên Ngự Thuấn đột nhiên trở nên lạnh lẽo
đến mức hồn phách như muốn bay sạch. Nhưng nghĩ nghĩ một chút lại thấy
dù sao cũng đã vi phạm quân quy, nên hắn lại kiên trì kéo vạt trường bào
của Sở Lăng Thường ra, chỉ vào chỗ ống quần ở đầu gối.

“Vương gia, đầu gối của Sở cô nương vẫn đang đổ máu, nếu tiếp tục đi

nữa thì hai chân cô ấy sẽ hỏng mất.”

Sở Lăng Thường cảm động nhìn Ô Khả, hắn lại có thể vì một tù binh

như nàng mà đắc tội với Hách Liên Ngự Thuấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.