ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 544

“Ngươi sớm muộn gì cũng là người của bản vương, còn xấu hổ làm gì?”

Hắn rất tự nhiên nằm lên giường, nhìn bộ dáng nàng hệt như con nhím xù
lông thì không nhịn được càng cười lớn.

Hắn cầm thú như vậy, nói chuyện đáng xấu hổ như vậy mà vẫn có thể

làm ra vẻ đạo mạo. Chiếc giường vốn dĩ rất lớn nhưng có thêm hắn lại trở
nên chật chội vô cùng, ngay cả bầu không khí cũng như loãng ra.

“Ngươi tránh ra!” Sở Lăng Thường tăng thêm âm lượng, sắc mặt cực kỳ

nghiêm túc.

Bàn về quyền cước, công phu, nàng tuyệt đối không phải là đối thủ của

hắn. Lần đó ở Hán cung, dưới gốc hoa đào, nàng đã biết hắn có nội công
thâm sâu khó lường, nếu không sao có thể ở trên chiến trường đánh đâu
thắng đó. Cho nên không thể lấy cứng chọi cứng mà phải hành sự tùy theo
hoàn cảnh.

Lần này Hách Liên Ngự Thuấn dường như mất đi sự nhẫn nại. Bàn tay

to của hắn vươn ra, đem nàng kéo lại, mạnh mẽ tựa diều hâu bắt gà con
không chút tốn hao sức lực. Thân hình cao lớn của hắn lập tức đè ép xuống,
hưng phấn nhìn nàng giãy dụa đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.

“Bệnh phong hàn còn chưa khỏi hẳn mà vẫn có sức lực giãy dụa sao?

Sớm biết thế này, bản vương cho ngươi ngủ thêm vài ngày nữa.” Hắn cúi
đầu, bàn tay to đem hai tay nhỏ bé của nàng cố định lên phía đỉnh đầu, nụ
cười dịu dàng nửa thực nửa giả, “Vẫn là dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời
khiến bản vương động lòng hơn. Nữ nhân nếu cứ tỏ ra cứng rắn cũng
không phải là một thói quen tốt. So với giờ phút này, bản vương vẫn thích
dáng vẻ mấy ngày trước của ngươi hơn.”

Sở Lăng Thường vừa nghe, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác

bất an, “Ngươi nói vậy là ý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.