ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 550

mới rời khỏi đó. Trước đó vương gia còn đợi thái y tới rồi chờ họ đi khỏi,
vương gia mới rời đi.

Điều khiến Tân Trát thấy khó hiểu chính là chính miệng vương gia đã

nói cho ông ta biết vị công tử này là tù binh. Nhưng ông ta có thể nhìn ra
ánh mắt của vương gia luôn dõi theo vị công tử này. Chẳng lẽ, thân phận tù
binh chỉ là giả, còn thật sự vị công tử này là người mà vương gia yêu thích?

Nếu đã vậy, sao ông ta dám lơ là chứ!

Cho tới giờ, Tân Trát luôn cảm thấy tò mò với cuộc sống riêng của

vương gia. Tính tới năm nay thì vương gia cũng đã ngoài hai tám tuổi. Ở
tuổi này thì người trong vương tộc đã sớm có thê thiếp thành đàn. Nhưng
ông ta làm quản gia tại vương phủ đã nhiều năm như vậy cũng chưa từng
thấy vương gia để ý tới một nữ tử nào, cũng không hề thấy vương gia có ý
định thành thân. Thiền Vu đã nhiều lần thúc giục, thậm chí còn tự mình đưa
các mỹ nữ của Hung Nô tới phủ nhưng đều bị vương gia lạnh lùng cự tuyệt.
Trong vương thất, có nam nhân nào lại không háo sắc cơ chứ? Nhưng
vương gia lại cố tình không gần nữ sắc như vậy thực sự quá kỳ quái.

Đến khi vương gia cùng Đại Hán hòa thân rồi chủ động đưa về một vị

công chúa như hoa như ngọc, toàn bộ người trong phủ đều cảm thấy cao
hứng. Nhưng vương gia lại chưa từng bước vào phòng của vị công chúa kia
lần nào.

Cho tới khi nhìn thấy vị công tử này, Tân Trát mới tỉnh ngộ nhưng cũng

đồng thời cảm thấy lo lắng. Vương gia tôn kính không phải thật sự…thích
nam nhân đấy chứ?

Hai nha hoàn bước lên, cầm khăn tay lau vạt áo ướt cho Sở Lăng

Thường nhưng thỉnh thoảng còn cố tình đụng chạm vào gương mặt thanh tú
của nàng. Sở Lăng Thường giật thót mình khiến họ luống cuống tay chân
vội vàng dừng hành động lại nhưng nàng vẫn cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.