ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 548

Ngày hôm sau, khi Sở Lăng Thường tỉnh lại thì đã không còn thấy Hách

Liên Ngự Thuấn. Trong không khí vẫn còn lưu lại mùi xạ hương thoang
thoảng quấn lấy hơi thở chứng tỏ hắn cũng vừa rời đi chưa bao lâu.

Lúc đứng dậy nàng mới phát hiện, vết thương chỗ đầu gối đã được thay

thuốc mới từ bao giờ. Cảm giác ngưa ngứa nơi đó khiến nàng khẽ đưa tay
mơn man chỗ vết thương. Xem ra hắn đã thay thuốc cho nàng, mà nàng lại
ngủ quá sâu nên không nhận thấy bất kỳ hành động nào của hắn.

Ban ngày, bóng dáng hắn hoàn toàn không thấy đâu. Chẳng lẽ, hắn lại

muốn như hôm trước, đến tối mới xuất hiện trước mặt nàng hệt như ma
quỷ?

Cuộc sống như vậy sẽ kéo dài bao lâu là điều mà Sở Lăng Thường

không tài nào biết được. Nàng chỉ cảm thấy vô cùng khó hiểu với một
chuyện. Đó chính là hắn định xử trí mình như thế nào? Chẳng lẽ cứ đem
nàng nhốt ở nơi này? Thật sự quá kỳ quái!

Vừa nghĩ tới đây, Sở Lăng Thường lại thấy quản gia Tân Trát chủ động

mang đồ ăn vào, trên gương mặt ông ta mang theo ý cười ẩn hiện. Theo sau
đó còn có hai nha hoàn thỉnh thoảng còn kín đáo liếc nhìn nàng với ánh mắt
đầy tình ý.

Sở Lăng Thường vội vàng định thần, đưa tay che miệng ho khẽ một

tiếng khiến hai nha hoàn kia kinh hãi cúi đầu xuống, hai má họ vẫn còn
hiện rõ nét đỏ ửng.

“Công tử, mời dùng bữa!” Tân Trát đem đồ ăn đặt xuống trước mặt

nàng, “Vương gia đã căn dặn bọn hạ nhân về thói quen ăn uống của công
tử. Đây toàn là đồ ăn nhẹ, thích hợp với khẩu vị của công tử.”

Cách gọi “công tử” này khiến Sở Lăng Thường nghe có chút không

quen. Nhìn thoáng qua một bàn đầy các món mỹ vị, nàng nhẹ nhàng lên
tiếng, “Đã làm phiền rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.