ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 547

“Được, được, ngươi đã không muốn nghe, bản vương không nói nữa.”

Hách Liên Ngự Thuấn đột nhiên trở nên rất tốt tính, rồi nằm nghiêng qua
một bên. Khi Sở Lăng Thường nghĩ rằng hắn sẽ buông tay rời đi thì không
ngờ hắn lại thu cánh tay lại, ôm nàng vào lòng, hàng lông mày kiếm cùng
mi tâm của hắn cũng giãn ra đáng kể.

“Ngươi…” Đêm nay hắn không định rời đi sao?

“Đừng lộn xộn!” Hắn nhẹ nhàng tỳ cằm lên đỉnh đầu nàng, hạ giọng nói

khẽ. Tuy chỉ là một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự uy hiếp cực
độ khiến Sở Lăng Thường không dám hành động thiếu suy nghĩ để tránh
khơi lên lửa giận của hắn.

Màn đêm tĩnh lặng nhẹ nhàng buông xuống, mà ở trên giường, Hách

Liên Ngự Thuấn lẳng lặng ôm lấy Sở Lăng Thường. Hắn không hề động
tay động chân gì mà chỉ lẳng lặng ôm lấy nàng rồi nhắm mắt lại. Trong
không khí thoang thoảng mùi hương thơm ngát như hòa quyện vào hơi thở.
Sở Lăng Thường cũng nhắm mắt lại, hàng mi dài cong vút hơi lay động
như thể đang đề phòng điều gì đó.

Khung cảnh này nhìn vào khiến người ta cảm thấy có chút quái dị

nhưng cũng cực kỳ ấm áp...

Dường như chưa từng có thù hận, chưa từng có chiến tranh, chưa từng

có ranh giới... Hết thảy mọi khoảng cách giữa hai người họ trong lúc này
đều hóa thành hư ảo.

Không biết từ lúc nào, Sở Lăng Thường cũng mơ màng ngủ thiếp đi, vùi

đầu vào trong ngực Hách Liên Ngự Thuấn, hô hấp cũng trở nên đều đặn mà
hàng lông mày thanh tú vốn nhíu lại mang đậm sự khẩn trương cùng phòng
bị lúc trước cũng hoàn toàn biến mất.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.