ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 648

Bàn tay cầm chén trà của Hách Liên Ngự Thuấn hơi cứng lại, ánh mắt

nhìn về phía Ổ Giai cũng trở nên sắc lạnh, hoàn toàn không còn vẻ tao nhã
lúc trước.

Ổ Giai sợ nhất là ánh mắt này của hắn, nụ cười đang nở trên môi liền

lập tức bị thu lại, vội chạy đến nấp sau lưng Y Trĩ Tà.

“Tân Trát, đưa tiểu quận chúa trở về phòng!” Thanh âm của Hách Liên

Ngự Thuấn vang lên đầy lạnh lùng, mặc dù ngoài cửa là ánh mặt trời rực rỡ
chiếu rọi nhưng bên trong lại lạnh lẽo dị thường.

Tân Trát thấy sắc mặt chủ nhân trở nên khó coi, vội bước lên muốn

khuyên Ổ Giai về phòng, nào ngờ Y Trĩ Tà duỗi tay ra ngăn Tân Trát lại rồi
cười nhìn về phía Hách Liên Ngự Thuấn.

“Thái độ này của ngài là sao? Ta và Ổ Giai đã lâu không gặp, chẳng lẽ

ôn chuyện cũ cũng không được?”

“Vương gia, chuyện này….” Tân Trát không dám bước lên nữa, chần

chừ nhìn về phía Hách Liên Ngự Thuấn.

Khoé môi Hách Liên Ngự Thuấn hơi giật lên, “Ôn chuyện? Ổ Giai chỉ

là một tiểu hài tử, có gì để ôn chuyện?”

“Tả hiền vương, nói thế nào thì ta cũng là trưởng bối của ngài, cũng coi

như có chút thân tình với Ổ Giai, ngài đừng tuyệt tình như vậy.” Y Trĩ Tà
đem Ổ Giai kéo ra sau lưng, thấy Hách Liên Ngự Thuấn không nói câu nào,
liền vội xoay người thấp giọng hỏi, “Ngươi nói phong cảnh đẹp ở nơi nào?
Mau đưa ta tới đó ngắm một chút!”

Ổ Giai thận trọng nhìn thoáng qua Hách Liên Ngự Thuấn rồi nuốt nước

miếng nói khẽ, “Là Cấm lâu, chỉ nơi đó vào mùa xuân mới có bách hoa. Đi,
ta đưa ngài đến đó xem.” Nói xong, Ổ Giai liền kéo Y Trĩ Tà ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.