ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 697

Hắn nhấc người lên, từ trên cao nhìn xuống nàng, làn da màu đồng ánh lên
sức mạnh cuồng dã, còn nàng thì vội vàng chớp mắt, không dám nhìn vào
thân thể nam tính đẹp như thần thánh của hắn, nhịp tim lại càng đảo loạn.

Trời ạ, nàng làm sao vậy?

“Vì sao ngươi lại lệnh cho Đông Hà không được đến lúc sáng sớm?” Sở

Lăng Thường cảm thấy chính mình phải nói điều gì đó, ít nhất cũng phải
khiến hắn nhanh chóng rời đi mới được. Bởi vì, dưới lớp chăn gấm kia,
thân thể nàng hoàn toàn trần trụi. Dù có đánh chết, nàng cũng không có khả
năng ở trước mặt hắn mặc lại y phục. Lần trước ở doanh trướng, nàng đã
chịu đủ khuất nhục rồi.

Hách Liên Ngự Thuấn thấy nàng cúi gằm khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh

âm cũng nhỏ xíu vô lực thì lại hơi cúi xuống, cất tiếng trêu ghẹo bên tai
nàng, “Ngay cả Đông Hà còn hiểu được ý tứ trong lời nói của bản vương,
nha đầu nàng chẳng lẽ còn không rõ?”

Sở Lăng Thường rốt cục cũng ngẩng lên, trong đôi mắt đẹp lộ rõ sự khó

hiểu nhìn về hắn. Hiểu chuyện gì chứ? Nàng thừa nhận lúc này đây, đầu óc
nàng thực sự rối loạn hơn bao giờ hết, nàng cũng đã không có cách nào suy
nghĩ được nhiều chuyện như vậy.

Bàn tay của Hách Liên Ngự Thuấn nhẹ nhàng mơn trớn gương mặt nhỏ

nhắn của nữ tử đã khiến hắn điên cuồng cả đêm qua. Trên gương mặt trắng
trẻo của nàng có chút tái nhợt khiến người ta thương tiếc. Hắn lại cúi thấp
xuống, dịu dàng đặt những nụ hôn miên man lên phần cổ trắng mịn, khiến
cho toàn thân nàng bắt đầu run rẩy.

“Từ nay về sau, mỗi ngày bản vương sẽ đánh thức nàng!”

Tâm tư Sở Lăng Thường theo lời hắn vừa thốt ra không khỏi trùng

xuống. Lúc này nàng mới kinh hoàng hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.