ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 840

phách thạch này. Tương truyền rằng Băng phách thạch chỉ sản sinh ở nơi
tận cùng cực Bắc, vạn năm mới kết thành thể băng. Bởi vì nó vô cùng trong
sáng nên người đời mới gọi là Băng phách thạch nhưng tên gọi đó có được
cũng là nhờ công năng thần kỳ của nó.”

Y Trĩ Tà vừa nghe đã cảm thấy vô cùng hứng thú, “Công năng thần kỳ?

Cô nương nói một chút về nó đi!”

Sở Lăng Thường nhẹ nhàng cười, “Sách cổ từng ghi chép lại rằng băng

khi kết thành thể rắn có thể bảo tồn hồn phách con người. Loại hàn thạch
này có công năng làm đóng băng hồn phách của con người, nên mới có tên
gọi là Băng phách thạch.”

Vẻ mặt Y Trĩ Tà lộ rõ sự kinh ngạc, cầm lấy một quân cờ lên mà vẫn

không tài nào tin nổi, “Cô nương nói loại đá này có thể đóng băng hồn
phách của con người?”

“Tôi cũng chỉ là thấy sách cổ ghi lại vậy mà thôi. Nhưng bản thân tôi

cho rằng, loại hàn thạch này chỉ đơn giản là có thể làm đóng băng thân thể
con người mà thôi. Cổ nhân đã ngộ nhận nó có thể đóng băng cả hồn phách
của họ như vậy xem ra cũng chỉ là chuyện vui đùa không đủ cơ sở tin cậy.”

Hách Liên Ngự Thuấn thấy hai người họ nói chuyện vui vẻ như vậy thì

có chút khó chịu lên tiếng, “Chỉ là câu chuyện phiếm của người thượng cổ
mà hai người lại có thể nói nhiều như vậy. Theo ta thì cùng lắm đây chỉ là
một khối đá nát mà thôi.”

Sở Lăng Thường thấy hàng lông mày hắn nhíu lại lộ rõ ý mất kiên nhẫn

nhưng cũng không nói gì, cũng không để ý đến hắn nữa.

Y Trĩ Tà nghe xong lắc lắc đầu, “Ngự Thuấn, nói không chừng đó lại là

sự thật cũng nên. Nghĩ thử xem, người thượng cổ sao có thể nhàm chán đến
mức đi nói mấy chuyện đùa bỡn kiểu như vậy chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.