ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 917

vọt. Ở trước mặt nàng, hắn dường như không còn là Tả hiền vương cao cao
tại thượng nữa.

Thần kinh của Sở Lăng Thường vẫn cực kỳ căng thẳng, cho đến khi

nàng cảm nhận được ngón tay nam nhân thon dài bắt đầu mơn man phần cổ
thon của mình thì thân thể lại khẽ run lên.

Mà động tác của Hách Liên Ngự Thuấn cũng vô cùng dịu dàng, bàn tay

hắn cũng dần trượt xuống.

Sở Lăng Thường mở to đôi mắt đẹp, hơi nhíu mày nhìn thẳng vào đôi

mắt đen thẳm của Hách Liên Ngự Thuấn.

“Ngươi không hiểu cái gọi là phi lễ chớ nhìn hay sao?” Đôi tay mảnh

khảnh của nàng vội khoanh lại che đi cảnh xuân trước ngực nhưng lại phát
hiện hai mắt hắn đã tràn ngập khát vọng.

Hách Liên Ngự Thuấn cúi người xuống, ôm ghì lấy thân thể nàng, tà mị

mở miệng, “Biết rõ rồi còn hỏi, nàng thực không biết ta muốn làm gì sao?”

Thu hồi tầm mắt, Sở Lăng Thường lại trầm mình xuống làn nước ấm áp.

Nàng đương nhiên biết hắn muốn gì nhưng trong lòng lại vô cùng bối rối.
Nhưng nàng cũng biết bản thân mình không thể trốn tránh nên khẽ liếm nhẹ
bờ môi, yếu ớt lên tiếng, “Ngươi nuốt lời!”

Hách Liên Ngự Thuấn cũng biết là nàng đang ám chỉ chuyện lúc ban

ngày nên ngón tay hắn lại nhẹ nhàng cuốn lấy một lọn tóc ẩm ướt của nàng,
thanh âm mang theo chút tà mị, “Ban ngày ta chỉ nói sẽ tiết chế một chút
nhưng không có nghĩa là ta sẽ buông tha nàng!”

“Nhưng…nhưng ta đang tắm. Ngươi…”

“Ở trong nước không tốt sao?” Ngón tay thon dài của hắn vòng qua

phần gáy nàng, đem khuôn mặt nhỏ nhắn nâng lên, tiếng nói trầm trầm đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.