ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 100

ngay cả mắt cũng ẩn sau chiếc mũ giáp. Trong bộ dạng này, không ai có thể
phát hiện ra ta. Đang lúc vui mừng thì bên ngoài lều có tiếng người đi đến.
Ta biết lúc này có muốn trốn cũng đã muộn nên đánh liều đi thẳng về phía
bọn chúng. Thì ra là hai tên võ sĩ Hắc khôi, chúng không ngờ là trong lều
lại có người, cứ trố mắt hết nhìn ta lại nhìn đến cái huy hiệu tròn màu đỏ
máu trên chiếc mũ giáp mà ta đang đội, thái độ chợt tỏ ra tôn kính. Ta gằn
giọng: "Khẩu lệnh?" Ta biết trong quân đội Đế Quốc, cứ mối buổi tối lại có
một khẩu lệnh khác nhau để tránh quân địch đột nhập. Một trong hai tên tự
nhiên trả lời: "Hồng sắc bát nguyệt! ". Theo lẽ thường ta sẽ phải đáp lại một
khẩu lệnh khác, nếu như vậy thì ta thật không biết phải trả lời như thế nào,
nhưng thật may lúc này ta đang mang thân phận là một cận vệ của Đại
Nguyên Thủ với vòng tròn đỏ trên mũ nên có thể gật đầu rồi thoải mái đi ra
khỏi lều. Hai Hắc khôi võ sĩ lộ rõ vẻ sợ sệt, vội tránh sang hai bên nhường
đường cho ta. Ra khỏi lều ta vội chạy về hướng doanh trại chính. So với
các doanh trại khác, doanh trại này phải to hơn đến mười lần, bên cạnh có
treo cờ hiệu rất dễ nhận thấy. Càng gần đến khu vực doanh trại chính, sự
canh phòng càng trở nên nghiêm ngặt, đến một con muỗi cũng khó lọt qua.
Hết tốp lính tuần này đi qua tốp khác lại tới, khắp ngóc ngách đều đầy đặc
chốt gác. Bắt gặp một tên lính đang đi tới, ta nói ngay: "Hồng sắc bát
nguyệt! " Tên lính không chút nghi ngờ đáp lại: "Đế quốc hoa khai! " Thật
tuyệt! Như vậy là ta đã nắm được mật khẩu của tối nay, điều này sẽ rất có
ích cho việc đột nhập của ta. Khắp trong và ngoài doanh trại chỗ nào cũng
chất đầy những vật dụng chuẩn bị cho cuộc chiến. Đi được khoảng bốn,
năm bước nữa, chợt thấy không gian trở nên yên ắng hơn so với ngoài kia,
ta biết đây đã là khu vực lều trại dành cho các tưóng lĩnh cao cấp của Đại
Nguyên Thủ, vì thế sự canh phòng càng phải nghiêm ngặt hơn gấp trăm
lần, đúng lúc đó phía trước có tiếng người bước tới. Ta vội tiến lên trước
nghe ngóng tình hình. Thật ngạc nhiên, Ca Chiến đang tiến về phía một
đám tướng lĩnh, vẻ mặt giận dữ. Ta cảm thấy có gì đó không ổn, liền chui
ngay vào một lều trại. Thật may trong lều không có người. Ca Chiến đang
đứng đợi ngoài lều đột nhiên quay phắt lại, trống ngực ta đập lên thình
thịch, chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra ta? Ta vội vàng đảo mắt một vòng bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.