ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1176

Ta trong lòng chấn động nói: “Có phải bây giờ ngươi đi tìm nàng ta

không?”

Vệ sĩ nói: “Đúng vậy!”
Ta trong lòng cảm thấy vô cùng khó xử, trước kia cứ nghĩ là có thể làm

được, bây giờ thật sự muốn ta dùng thủ đoạn ti tiện bỉ ổi đi hại đến trinh tiết
của con gái nhà người ta, dù thế nào cũng khó mà làm được.

Đang ngập ngừng thì đã nghe Chiến Hận nói: “Mau dẫn chúng ta đi!”
Vệ sĩ vâng một tiếng rồi đi về hướng đại môn của bức tường cao vây lấy

khách sạn.

Cự Linh và Chiến Hận cùng ta đuổi theo.
Ta cố lấy can đảm đi theo sau lưng vệ sĩ kia, thấp giọng nói: “Khi qua

đại môn thì lập tức nhắm mắt lại, ta sẽ phát ra một luồng sáng mạnh, làm vệ
binh bên ngoài tạm thời mất hết thị lực, không nhìn thấy chúng ta đi ra.”

Tính trẻ con trong hai người trỗi dậy, hưng phấn vâng lời.
Gã vệ sĩ có chút giống như đầu gỗ vậy, vụng về đi đến chỗ ngoài đại

môn, đứng trên cổng thành gõ theo tiết tấu một dài ba ngắn, hiển nhiên là
một ám hiệu thông tri cho bên ngoài mở cửa.

Cửa giữa được mở rộng ra.
Ta thấp giọng nói: “Nhắm mắt lại!” Tay đưa ra, phóng ra một hạt chiếu

minh đạn mà Âm Phong đặc chế.

“Bùm!”
Một luồng ánh sáng chói lọi tỏa ra ở ngoài cửa.
Tiếng kêu thảm vang lên, hơn mười thủ vệ thủ ở ngoài thành che mắt lại

rồi ngã xuống, chỉ có tên vệ sĩ bị ta thôi miên không chịu ảnh hưởng, vẫn đi
trên con đường hướng về Phong Hậu cung.

Ba người bọn ta ngang nhiên đi theo sau.
Vừa theo thị vệ đó tiến nhập vào phạm vi của Phong Hậu cung, một nữ

tướng dưới sự vây quang của hơn chục nữ binh ngăn chúng ta lại rồi quát
lên: “Pháp sư muốn đi đâu?”

Ta phóng ra một tín hiệu, vệ sĩ dẫn đường kia thân thể mềm nhũn, ngã

luôn xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.