ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 127

th¬ường của hắn sáng loà d¬ưới ánh mặt trời. Vận mệnh của Ma Nữ Quốc
đang hoàn toàn nằm trong tay ta. Nếu như ta không đối phó nổi với hắn thì
chỉ nội nhật trong ngày hôm nay Ma Nữ Quốc sẽ bị diệt vong. "Keng" Ta
và Đại Nguyên Thủ lao vào nhau. Tình thế của ta chẳng mấy chốc trở nên
hiểm nghèo. Đại Nguyên Thủ thần lực quá mức kinh người, chỉ mới đối
kiếm một lần mà cánh tay ta đã tê liệt mất hết cảm giác, nếu như không
phải ý chí kiên cường thì kiếm của ta đã sớm rơi xuống đất. Đại Nguyên
Thủ quay đầu ngựa, trong mắt ánh lên những tia rợn người, kiếm trong tay
lại phóng về phía ta. Vận mệnh của ta chỉ còn chưa đầy một nửa. Thanh
kiếm của ta quả nhiên là một báu vật từ “Phế tích”. Nếu như lúc này Đại
Nguyên Thủ tiếp tục vung kiếm chém tới thì nhất định hắn sẽ phát hiện ra,
ta ngay cả một chút sức lực để nâng kiếm lên cũng không còn, nhưng nỗi
sợ hãi đã ngăn cản hắn hạ thủ với ta. Trong suốt bao năm của cuộc đời Đại
Nguyên Thủ, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với một binh khí có thể xuyên
thủng áo giáp của hắn. Ngựa chiến của Đại Nguyên Thủ phi những bước
dài trên mặt đất, thân hình cao lớn trong bộ áo giáp đồ sộ, chiếc áo choàng
đỏ rủ sau đuôi ngựa. Binh sĩ Ma Nữ Quốc không ai cả gan dám tiến lên
phía trước, nhưng họ đã thành công trong việc cắt đuôi đoàn kị binh Đế
quốc đằng sau. Đại Nguyên Thủ hét lớn: " Hảo tiểu tử! Kiếm của ngươi...

Cánh tay ta đột nhiên cảm thấy đau đớn vô cùng, nhưng trong thâm tâm

lại vui đến phát cuồng vì đó là dấu hiệu của sự hồi phục cảm giác. Ta quát:
"Cho dù nhà ngươi có đến từ đâu, thanh kiếm có xuất xứ từ nơi nào, nhưng
nếu hành động của ngươi là bất nghĩa, thì thử hỏi trời đất làm sao có thể
dung thứ cho ngươi làm những điều ác được?" Đại Nguyên Thủ ngửa mặt
lên trời cười lớn: " Nếu như cô ta có năng lực đối phó với ta thì từ sớm đã
thực hiện rồi, hà tất phải chờ đến ngày hôm nay. Thấy ngươi là người duy
nhất trên thế gian này có thể tiếp ta một nhát kiếm mà sống sót, nên hôm
nay sẽ để ngươi sống thêm một chút nữa. " Vừa nói xong, hắn liền quay
đầu ngựa, xông thẳng lên cầu treo bắc ngang qua con sông hộ thành. Ta
thầm kêu: "Có chuyện không hay! " rồi lập tức quất ngựa đuổi theo. Đại
Nguyên Thủ xông vào ngay giữa trận tiền của Ma Nữ Quốc, chỉ thấy hắn
thúc ngựa tới đâu là đầu rơi máu chảy tới đó, không một ai có thể cản trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.