ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 14

hang động lớn phủ đầy tuyết rất đáng sợ." Ta nói: "Nàng đưa ta đến là để
xem nơi kì quái này sao?" Tây Kì chìa tay ra: "Tất nhiên là không, anh đi
theo em!" Tự nhiên ta cũng đưa tay ra, Tây Kì kéo ta chạy qua vùng đất có
độc, đi men theo một sườn núi. Bàn tay nàng thật mềm mại, hương thơm và
tiếng chim hót xung quanh càng khiến lòng ta say mê. Khi còn ở trong
thành, ta phải luyện kiếm liên tục, vô cùng gian khổ. Mỹ nữ trong thành
nhiều vô số nhưng ta chưa bao giờ để ý đến, hơn nữa ta lại là vị hôn phu
của công chúa, những cô gái khác lại càng không dám bày tỏ tình yêu với
ta. Nghĩ tới công chúa lòng ta lại cảm thấy đau nhói. Trên đường đi Tây Kì
không nói một lời nào nhưng ta có thể thấy cả hai tai nàng cũng đã đỏ lên
rồi, có lẽ nàng cảm thấy ngượng ngùng vì lúc trước đã nắm tay ta kéo đi, ta
cố nắm chặt lấy bàn tay Tây Kì để nàng không bỏ ra được. "Anh nhìn kìa!"
Tây Kì reo lên. Ta nhìn về hướng tay cô ấy chỉ và hỏi: "Đó là cái gì?" Tây
Kì nói: "Chỉ có trời mới biết được, đến cả ông em cũng không biết đó là cái
gì." Dưới chân núi có một cái hố rất lớn hình tròn, đường kính có lẽ phải
hơn nửa dặm, giống như mặt đất bị một tảng đá lớn rơi xuống khoét thành,
nhưng đây vẫn chưa phải là nơi kì quái nhất, dưới đáy hố còn có hai con gì
đó rất dài, đen sì, bò ngoằn ngoèo, cách nhau chừng tám thước. Khi ta và
Tây Kì đến cạnh miệng hố thì càng có thể nhìn thấy rõ hơn. Trong lịch sử
huy hoàng của Đế quốc, mười chín năm trước, sau khi cha ta và Kì Bắc bi
mật lấy trộm được cuốn "Trí tuệ điển" của Ma nữ ở Ma nữ quốc, kĩ thuật
đúc gang, Toán học, Thiên văn học của Đế quốc… đều trở nên phát triển.
Có điều, như cây thép lớn dài hơn nửa dặm ở dưới hố này, mặc dù không
thể đo được độ dài của chúng đưới lòng đất sâu thì đó cũng là việc mà
chúng ta không dám nghĩ tới! Hai cây thép dài đó có lẽ đã có ở đây từ hàng
nhiều niên đại trước. Tây Kì hỏi ta: "Anh đang nghĩ gì vậy?" Ta hít một hơi
dài và nói: "Cha ta đã từng đọc cuốn "Trí tuệ điển", ông ấy nói rằng các tri
thức trong cuốn sách đó có nguồn gốc từ một nền văn minh lâu đời và đã bị
biến mất, không biết hai thanh thép đó có phải là di tích của nền văn minh
đó hay không?" Tây Kì gật đầu nói: "Có thể là như vậy." Ta định nói tiếp,
chợt có cảm giác bất an, liền quay đầu lại. Phía dốc núi có tiếng vó ngựa,
một bọn khoảng bảy, tám người đang tiến về phía ta và Tây Kì, nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.