ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 179

Kiếm thế đã yếu thì Nhận quang của Cự Linh lập tức miên man trương

bung.

Ta đã sử xuất một bộ kiếm pháp cực kỳ tinh tế, xen vào trong kiếm thế

của hắn, tuy Nhận lai kiếm vãng, nhưng không đụng nhau chút nào.

Địch thoái thì ta tiến, địch tiến thì ta thoái.
Đó đơn thuần là lấy nhanh đánh nhanh, mỗi một kiếm của ta đều nhằm

vào chỗ Cự Linh tất phải ngăn ngừa, khiến cho hắn không thể không quay
Nhận về phòng thủ, hoàn toàn không có cơ hội triển khai công thế.

Các tộc nhân chia nhau đứng dậy, bị trận đấu kiếm tuyệt luân này kích

động lớn tiếng tung hô. Tiếng hoan hô liên tục hết đợt này tới đợt khác,
vang vọng như sấm sét, rân khắp núi rừng động cốc.

"Choeng!".
Hai người bọn ta tách rời ra.
Đại kiếm của ta chỉ còn lại một nửa.
Các tộc nhân đang hò reo nhất thời im bặt, không thể tin tưởng nhìn

đoạn kiếm giơ cao.

Cự Linh ngây ngốc dõi nhìn ta.
Các tộc nhiên liền mừng rỡ reo hò, chiến sĩ của họ đã đắc thắng.
Cư Linh giơ cao tả thủ, chặn đứng tiếng hoan hô của bọn họ.
Ta mỉm cười nhìn hắn.
Cự Linh từng bước đi về phía ta, cung kính tra Ma Nữ Nhận vào vỏ

hoàn trả lại cho ta, lớn tiếng: "Đại Kiếm Sư! Anh đã thắng!".

Ta cắm đoạn kiếm xuống đất, tiếp lấy Ma Nữ Nhận, mỉm cười lắc đầu:

"Ta không có thắng!".

Cự Linh xoay mình nhìn đám tộc nhân đang ngậm tăm, nói: "Các ngươi

nghĩ ta thắng, nhưng kỳ thực ta đã bại, bởi vì Đại Kiếm Sư hồi nãy cố ý để
cho ta chém đứt kiếm của y, cả ta lúc đó cũng nghĩ mình thắng, cho nên ta
đã bại".

Mọi người lộ ra thần thái không hiểu.
Cự Linh kích động thốt: "Là sát na chém gãy kiếm, lối phòng thủ của ta

để lộ ra chỗ hở, bằng vào kiếm thuật của đại kiếm sư, chỉ cần đoạn kiếm
còn lại là đã có thể dồn ta vào chỗ chết, cái khiến ta cảm động là đại kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.