ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 219

của ta như vậy.

Người đó là ai?
Tuyệt đối không phải là quận chúa, nàng là một trong những người

mong muốn ta giết Đại Nguyên Thủ nhất, nàng ta không xuẩn ngốc để tìm
cách ngăn trở ta truy sát Đại Nguyên Thủ.

Nhưng người đó là ai?
Ta thực sự không nghĩ ra.
Niên Gia hét lớn: “Không công bằng, ngươi đã đáp ứng là nếu đơn đã

độc đấu thắng ngươi, thì có thể lấy Trân Ô Thạch.”

Chiến Hận nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất, thóa mạ: “Ngươi không

có nghe là sói luôn luôn kết thành đàn để đi săn mồi hay sao? Tổ tiên ta
chính là sự kết hợp tôn quý giữa sinh mệnh người và sói, một nửa dòng
máu đang chảy trong người chúng ta chính là dòng máu sói. Cho dù các
ngươi chỉ có một người, hay là có đến trăm vạn người, chúng ta luôn chỉ có
một phương thức tác chiến của sói, ngươi có hiểu không? Đồ chó ngốc
Tịnh Thổ.”

Niên Gia thấy hắn tráo trở như vậy, mặt đỏ bừng lên, nổi giận thật sự.

Chiến Hận là một nhân vật lừng danh, không ngờ lại trở mặt lật lọng, khiến
cho một Tịnh Thổ Nhân ưa chuộng hòa bình, hàm dưỡng rất cao như Niên
Gia, cũng phải nổi sát khí.

Dạ Lang Nữ trong lòng ta hơi động đậy, hình như cô ấy đã tỉnh lại.
Ta giận dữ quát lên, Ma Nữ Nhận rút ra khỏi vỏ nhanh như ánh chớp:

“Nếu ta không giết Hàn Sơn Mỹ, thì người đời sẽ nói ta sợ “Sa Mạc Chi
Vương” Đỗ Biến. Chiến Hận, câu nói của ngươi đã hại chết muội tử của
ngươi rồi.”

Kiếm quang ánh lên
Dạ Lang Nữ Hàn San Mỹ vừa lật người trở lại, mũi Ma Nữ Nhận đã

điểm tới yết hầu nàng ta.

Chiến Hận hét lớn: “Hãy khoan.”
Ma Nữ Nhận lập tức ngưng lại, mũi nhận vẫn đặt lên yết hầu nàng ta.
Bây giờ ta mới thấy dung mạo của Hàn Sơn Mỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.