ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 242

Thải Nhu cười nói:" Đại Hắc mệt rồi, có thể là do lần đầu đi xa bằng

thuyền, nên rất khẩn trương, hai bên bờ lại có rất nhiều khỉ, khiến nó không
thể nào an tĩnh lại được."

Nhẹ nhàng, Thải Nhu cởi bỏ y phục, hiển lộ ra những đường cong tuyệt

mĩ khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng phải mê loạn, thổi tắt ngọn đèn, rồi
trườn vào lòng ta.

Ôi trong ta như có một ngọn lửa trong đang bùng cháy...
Bên ngoài ẩn ước truyền lại tiếng hô hấp của Tịnh Thổ nhân cùng với

tiếng kêu của các loài động vật khác.

Thải Nhu thủ thỉ: " Bon họ hôm nay sẽ không nghỉ, Niên Gia nói bọn họ

phải tận lực tranh thủ thời gian, săn thật nhiều động vật trong vũ lâm để
làm lương thực cho cuộc lữ trình qua sa mạc."

Ta im lặng ôm lấy nàng, ủ mình trong mùi u hương của nàng, chỉ vào

lúc đó, ta mới có thể thấy được mình ở trong tình cảnh khó xử đến thế nào.

Thải Nhu lại thì thầm bên tai ta: " Đại Kiếm Sư, không biết ngài có thể

đáp ứng với Thải Nhu một thỉnh cầu không?"

Trong tâm ta không khỏi cảm thấy thương xót, ta cảm thấy trong lời

nàng đầy vẻ đau buồn và mất mát.

Giấc mộng đẹp của nàng với Tịnh Thổ vừa bị xụp đổ, sự tàn khốc của

hiện thực, khiến cho nàng chung quy cũng nhận ra, bất kỳ địa phương nào
có người, nơi đó sẽ vẫn có thảm sát, tranh đoạt, cừu hận và chiến tranh, đến
cả Tịnh Thổ cũng không thể nào tránh khỏi sự thực đó.

Ta nhẹ nhàng đáp: " Nàng nói đi, vô luận là việc gì, ta cũng sẽ làm cho

nàng."

Thải Nhu im lặng một hồi rồi nói: " Giả như về sau em có chết đi, xin

ngài hãy chôn em ở trên gò Thải Nhu."

Ta bất thời thẫn người, lòng bàn tay lạnh ngắt.
Một cảm giác bất tường, tận trong lòng ta bỗng nhiên bộc phát.
Tây Kỳ cùng Ma Nữ đều đã chết rồi, nếu như tiếp đó là Thải Nhu, hoặc

là Hoa Nhân..., Không! Ta không thể để điều khủng khiếp này xảy ra đối
với bất cứ ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.