ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 556

Hồng nguyệt cả mặt đỏ rực thả ly rượu xuống, thở hổn hển nói: "Hoàn

thành nhiệm vụ."

Thải nhu đưa một tay ra đỡ lấy ly rượu, lật úp xuống.
Một giọt rượu long lanh, dần dần tích tụ lại, rơi xuống mặt bàn.
Hồng nguyệt ngây người, rồi hốt nhiên lêu lên một tiếng yêu kiều, nhảy

bật dậy, chạy trốn vào trong phòng. Khiến cho Đại hắc vừa mới ngủ hoảng
kinh ngẩng đầu lên. Khi nhìn thấy bọn Thải nhu ba người đuổi nhau chạy
vào phòng, nó liền vội nhỏm dậy đi theo.

Ta nâng ly rượu, nhìn thấy bên trong là lục sắc mĩ tửu, tai nghe từ trong

phòng vọng ra tiếng đánh, tiếng hô hoán yêu kiều, tiếng cười thở hổn hển.
Tất cả hoà lẫn vào nhau trở thành một khối âm thanh vui đùa rầm rĩ. Trong
lòng dấy lên cảm giác hạnh phúc, ấm ấp, đầy đủ.

Đây mới đúng là Tịnh thổ. Chỉ có tình yêu và niềm vui sướng. Bên

ngoài thật sự là con đường trông gai đáng sợ! Sau khi Tự niên gia nói ta là
Thánh kiếm kỵ sĩ trong Dự ngôn thư, ta vốn trên vai đã có quá nhiều thứ lại
phải chất thêm gánh nặng Tịnh thổ, đè chặt lên ta đến không khí cũng
chẳng lọt qua. Chỉ có giấu mình trong lòng những nữ tử mà ta yêu sâu đậm,
ta mới có thể tìm được một khắc yên bình nhẹ nhõm, quên đi vận mệnh khó
tránh này.

Tiếng hô của Long di truyền ra: "Chúng ta đã an bài tỷ ấy xong xuôi,

Đại kiếm sư mau lại đây!"

Ta nâng ly rượu lên uống.
Hoả nhiệt đi qua cổ, vào thẳng trong bụng.
Ta đứng dậy, rũ bỏ hết các gánh nặng ưu phiền, đưa chân tiến vào trong

phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.