ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 578

Hồng Nguyệt ngồi trên lưng ngựa không xuống kêu lên: "Không cần

phải chạy nhanh như thế chứ!"

Thải Nhu thương cảm nhìn xuống Đại Hắc nói: "Chàng có lòng tốt, để

Đại Hắc ngồi trên lưng ngựa của chàng."

Ta nhìn Đại Hắc cười nói: "Tên bằng hữu này gần đây phản bội ta câu

kết với các nàng, ngày nào cũng ăn đến no bụng, được nuôi dưỡng đến béo
ú, bây giờ đúng là bị lao dịch."

Bốn nữ nhân cười vẻ bất đắc dĩ.
Hồng Nguyệt nhảy xuống ngựa, chạy về phía ta kêu lên: "Đại Hắc

không thể ngồi, vậy đến lượt Hồng Nguyệt ta."

Ta cúi người xuống, ôm lấy eo của nàng kéo lên yên ngựa, nói: "Ta biết

nàng muốn mượn danh nghĩa ngựa của ta đi nhanh, kỳ thực là muốn ngủ,
đúng không?"

Hồng Nguyệt quay người ôm vòng lấy ta, nhắm mắt lại, "Ngô!" một

tiếng không hề khách khí, rồi bắt đầu ngủ.

Ta lắc đầu cười khổ, cưỡi Phi Tuyết chầm chậm đi dọc ven sông.
Long Di thúc ngựa đến bên ta, nói: "Hiện tại toàn doanh trại đều đàm

luận chiến tích huy hoàng của ngài nhất cung phát lưỡng tiễn, mỗi một tiễn
đều xuyên qua yết hầu của mười Hắc Xoa quỷ, đơn kiếm giết chết đối
phương gần vạn người, hưng phấn vô cùng."

Ta kinh hãi nói: "Cái gì?"
Long Di mím môi cười một tiếng nói: "Đó gọi là lấy lời điêu ngoa

truyền việc điêu ngoa!"

Ny Nhã phía sau nghiêng mình nói: "Đừng lo! Đại Tế Ti đã hạ lệnh để

tất cả mọi người biết tình hình chân thật, để không làm nảy sinh tâm lý
khinh địch."

Tiếng vó ngựa phía sau vọng lại, một đội hơn trăm kỵ binh từ mạn bắc

phía xa phi đến. Đến gần mới nhìn ra, nguyên lai dẫn đầu chính là Điền
Tông.

Thần sắc của gã có chút khẩn trương, thi lễ rồi nói: "Chúng ta đã lên trên

đỉnh một gò núi nhỏ phía bắc Cư Tiên Lĩnh, quan sát thấy Lưu Tiên Thành
đang tập kết hàng chục chiếc Hắc Ma thuyền hình dáng to lớn, xếp ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.