ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 84

ta trở thành kiếm thủ tinh nhuệ nhất ngoài Lan Lăng và Kì Bắc, nếu không
Vu sư đã không chết dưới tay ta, Ca Chiến cũng sẽ không chịu thiệt thòi và
ta cũng không thể trà trộn được vào địa điểm chết người này. Ta chủ ý đánh
chậm lại, dụ cho Vũ Nguyện Giáp xuất tận chiêu. Rồi lựa thời cơ ta đột
ngột tăng tốc, kiếm trong tay dồn toàn lực chém thẳng vào Vũ Nguyên
Giáp. Người hắn rung lên, loạng choạng lùi lại, trên trán đã đẫm mồ hôi.
Vũ Nguyên Giáp nếu như có đủ sự giảo hoạt thì cách tốt nhất bây giờ là
buông kiếm chịu thua, như vậy ta không thể giết cũng như làm bị thương
hắn ta, nhưng danh dự là điều quan trọng nhất với một kiếm thủ còn tính
mạng chỉ là thứ yếu. Qủa nhiên Vũ Nguyên Giáp hét lên một tiếng lớn rồi
xông lên điên cuồng vung kiếm chém về phía ta. Lối đánh này trái ngược
hoàn toàn với tính cách của hắn, chỉ là sự liều mạng trong cơn tuyệt vọng.
Trong cung thoắt trở nên im lặng nặng nề, chỉ còn nghe tiếng hai thanh
kiếm chạm nhau. Ta chớp thời cơ xuất một đường kiếm nhanh như chớp rồi
lùi lại cách Vũ Nguyên Giáp chừng hơn hai mươi thước. Hơn trăm con
người ngồi xem nhưng tuyệt đối không có một tiếng động nào. Vũ Nguyên
Giáp đứng yên, đôi mắt lóe lên những tia hung bạo nhìn chằm chằm vào ta,
thanh kiếm án ngang ngực, đầu hơi ngẩng lên. Kiếm vung lên, đột nhiên
một dòng máu ào ạt chảy xuống từ vai phải Vũ Nguyên Giáp, tưới đẫm
người hắn ta. Mặt hắn phút chốc trở nên trắng bệch, thanh kiếm tuột khỏi
tay, người cũng cùng lúc đổ ập xuống. Lần này tiếng hò reo từ phía Quận
chúa rộ lên, bên Ca Chiến mặt mũi tái xám. Trừ phi đích thân Ca Chiến ra
tay, nếu không sẽ vô phương giành lại chiến thắng. Ta quay sang thi lễ với
Đại Nguyên Thủ và quận chúa Lệ Thanh. Quận chúa vui mừng nói: "Ngươi
cũng bị thương rồi đấy!" Đúng là trên vai ta cũng có chút máu chảy ra. Nếu
ta không cố ý để bị thương thì Vũ Nguyên Giáp đừng hòng nghĩ đến
chuyện chạm được vào da thịt ta. Vũ Nguyên Giáp đã được dìu ra ngoài
chữa thương. Hắn cũng sẽ giống như Lệnh Bạch mà thôi, kiếp này đừng
hòng nghĩ đến chuyện cầm kiếm được nữa. Đại Nguyên Thủ cười đắc
thắng, nói: "Một người thắng một người, Đế quốc ta thật lắm nhân tài,
muốn thu phục Ma nữ quốc chỉ cần đợi thời cơ nữa thôi." Quận chúa vòng
tay: "Kính chúc Đại nguyên Thủ thành công, chinh phục được thiên hạ!" Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.