ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 868

Duy nhất chỉ có cuộc chiến với quân đội Dã Mã tộc mới làm ta cảm thấy

chán ghét sâu sắc và pha chút lo lắng. Ta thực sự không hứng thú phải nhìn
thấy cảnh chiến trường thây chất thành núi, máu chảy thành sông.

Nhưng những kẻ ngu xuẩn lại thường muốn tự tàn sát lẫn nhau.
Nghĩ đến sắp phải gặp Lệ Thanh quận chúa trên chiến trường, trong tâm

ta vô cùng hỗn loạn. Ta thật sự có thể nhẫn tâm giết nàng trên lưng ngựa
sao?

Nàng không thể không biết Vọng Nguyệt thành đã phát sinh biến hóa to

lớn như vậy. Nữ nhân lang độc phụ nghĩa này sẽ ứng phó thế nào đây?

Tối hôm đó, chúng ta dựng trại ở trên bình nguyên. Đây chính là chỗ mà

ngày đó Ma Nữ Bách Hợp đã dựng trại, nhưng người thì đã không còn nữa.

Mỹ Cơ đương nhiên trở thành thị nữ cho ta, lặng lẽ giúp ta tắm rửa mặc

quần áo.

Lòng ta nặng như chì, thật muốn khóc lớn một trận để trút hết những hối

hận và đau khổ trong tim, nhưng bây giờ tịnh không phải là lúc để khóc.

Ta nói với Mỹ Cơ: “Nàng cũng mệt rồi, về trướng ngủ một lát đi!”
Mỹ Cơ cúi đầu: “Đêm nay ngài không cần Mỹ Cơ bồi tiếp sao?”
Ta nhớ lại tình cảnh ngày đó sau khi bị Ma Nữ khách khí hạ lệnh trục

khách, cùng Hoa Nhân triền miên trong trướng nội, lại cảm thấy đau đớn
bèn lắc đầu nói: “Nàng là một nữ hài tử đáng yêu, nhưng hôm nay ta cần
phải suy nghĩ một số sự tình trọng yếu."

Mỹ Cơ thất vọng gật đầu rời trướng ra ngoài.
Ta quay trở lại, trong lòng hỗn loạn, chỉ hi vọng ngày mai có thể đến

sớm.

Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, ta và Anh Diệu dẫn theo hai mươi

khinh kỵ đi trước một bước tiến về Ma Nữ thành. Buổi chiều bọn ta đã tới
được đại bình nguyên ngoài Ma Nữ thành.

Ma Nữ thành đang bị cháy.
Lúc này, tiểu đội được phái đi trinh sát tối qua đã trở lại báo cáo: “Khi

chúng thuộc hạ đến nơi thì Ma Nữ thành đã bốc cháy, không thấy bóng
người nào cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.