ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 158

núi đá đen này, lúc đến chỗ người Nick phải thật cẩn thận mới có thể đi
xuống, chúng nó lập tức chạy trốn.

Dần dần, trong sơn động chỉ còn lại cô cùng khỉ Na Na. Meo Meo từ khi

tuyết tan xong đã bỏ chạy ra ngoài, cô còn tưởng rằng nó đi kiếm ăn, nhưng
nó cứ như vậy mà chạy đi.

Thời gian Dương Phàm lo lắng giằng vặt rất ngắn, bởi vì cô đã sớm biết

cho dù là Meo Meo cũng hiểu cuộc sống ở thế giới này hơn cô, bởi vì đây
vốn là thế giới của nó. Toàn bộ mùa đông Meo Meo đều tự tìm thức ăn, nó
là động vật ăn tạp, lúc ở trong sơn động, mặc kệ là thịt hay là cỏ rêu nó đều
có thể ăn ngon lành. Hơn nữa tốc độ của nó rất nhanh, xòe tứ chi ra là có
thể theo gió lướt đi.

Bởi vì nó cùng Nick vào đây, cho nên người Nick trong sơn động không

thương tổn nó. Có đôi khi cô thấy nó đi theo Nick ra ngoài săn thú, ăn no
móng vuốt toàn là máu trở về.

Khỉ Na Na từ khi tuyết tan xong vẫn thường xuyên chạy ra ngoài sơn

động, đến một ngày nó cũng một đi không trở về.

Lúc đó Dương Phàm chỉ có một mình một người ở trong sơn động chờ

Nick về, buổi tối có một người Nick khác trở về nữa mới phát hiện không
thấy con khỉ của hắn đâu nữa. Khi đó cô mới biết mọi chuyện hỏng rồi.

Cảm giác chính mình không quan tâm đến ‘Đồng bạn’ làm cô vô cùng

chột dạ núp ở phía sau Nick. Nhìn người Nick kia ‘Cô đơn chiếc bóng’, cô
vậy mà cảm thấy bóng dáng hắn có chút bi thương.

Ngày hôm sau, người Nick kia cũng rời đi. Trong sơn động chỉ còn lại

cô cùng Nick, mà Nick vẫn chưa tính rời đi.

Dương phàm hiểu, người Nick rời khỏi sơn động đều lo lắng cho ‘Bạn

đời’ của bọn họ. Cho nên người Nick độc thân đi sớm nhất, bọn họ tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.