ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 183

Nấm mây trắng đều mọc sau mưa, chỉ trong chốc lát liền biến vàng, lúc

này hắn không cho cô ăn nữa. Cô đoán là vì màu vàng thì có độc tố rồi.

Trừ nấm mây trắng còn có loại nấm khác, màu xám tro, màu rám nắng,

màu trà, màu trắng sữa, mọc từng chùm hoặc mọc thành từng mảnh ở rễ
cây khô. Nhưng Nick không cho cô hái, cô cũng không dám thử. Nấm vốn
có độc, hơn nữa nếu nhiệt độ cùng độ ẩm thay đổi, lâu ngày nấm sẽ sinh ra
độc tố.

Nấm mây trắng mùi vị tươi mới, cô dùng nó để nấu canh, bỏ thịt vào ăn

không tồi. Cô muốn Nick ăn, hắn đối với việc ăn canh không có hứng thú,
chỉ ăn hết thịt bên trong.

Cô thử đem canh đút vào miệng hắn, sau đó phát hiện hắn không uống

canh. Hắn cũng không cong môi, không đem đôi môi mút lấy thìa, kết quả
canh liền chảy ra khỏi khóe miệng của hắn, đổ hết xuống ngực.

Lúc ấy Dương Phàm ôm bát đá đứng ở chỗ đó, cô nhìn Nick lấy tay lau

canh rơi vãi trên ngực, sau đó vươn đầu lưỡi ra ngoài liếm, cuối cùng hắn
dùng đầu lưỡi liếm, giống như động vật đem canh ‘ uống ’ xong.

Cô không biết lúc ấy mình nghĩ gì, có thể cái gì cũng không nhớ. Chỉ

nhớ rõ cô đưa tay sờ hàm răng của hắn, sau đó dạy hắn làm thế nào để con
môi. Cô lấy tay giúp hắn, đem đôi môi của hắn lật lên lật xuống.

Nick cứ như vậy để cô vê tới vê lui mặt hắn. Hắn không hiểu cô muốn

làm gì, cô cũng không biết mình muốn làm gì.

Cuối cùng cô ôm cổ hắn khóc.

Nick không phải là người, cho nên hắn sẽ không uống canh. Có thể chỉ

là trên mặt hắn không có cơ mặt, giống như đầu lưỡi của hắn vậy - cô
không có cách nào dạy hắn nói chuyện. Nếu như hắn không có cơ mặt, cô
dĩ nhiên không thể dạy hắn ăn canh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.