ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 207

Trước kia cô rất ít chú ý những động vật nhỏ này, bởi vì ánh mắt của cô

luôn dừng lại ở chỗ có quả dại hoặc thức ăn của bọn họ.

Trong rừng động vật nhỏ rất nhiều, cô đã gặp ba bốn loài động vật giống

như loài gặm nhấm, có con giống như con chuột, có con giống như sóc, có
con giống như thỏ.

Bọn chúng không lớn, nhỏ nhất chỉ bằng con chuột đồng, lớn nhất cũng

chỉ bằng một quả đấm. Duy nhất một điểm giống nhau chính là màu lông
của chúng phần lớn đều là nâu, đen trộn lẫn. Điều này làm cho lúc bọn
chúng đứng ở trên đất trong rừng, Dương Phàm căn bản không phân biệt
được bọn chúng và đống lá khô lá úa bên cạnh. Có mấy lần bọn chúng đột
nhiên động một cái, chạy trốn không thấy bóng cô mới phát hiện ra đó là
con vật nhỏ.

Cô vẫn không thấy rõ hình dáng của những động vật nhỏ này, chỉ thỉnh

thoảng mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của chúng, còn lại chỉ là tưởng tượng
thôi. Cho nên cô đặt tên cho tụi nó là chuột núi, chuột núi đuôi to và thỏ
núi.

Nơi này, chuột núi là con vật nhỏ nhất, nhưng tốc độ lại nhanh nhất. Có

lúc cô cũng thử đoán xem chuột núi và chuột núi đuôi to có phải là giống
chuột núi đực và cái hay không. Hình dáng thỏ núi lại không giống chúng.

Chuột núi đuôi to có màu lông nhạt hơn một chút, nhưng người thì to

hơn chuột núi 3-4 lần, đặc biệt là cái đuôi to của nó. Lần đầu tiên cô thấy,
nó đứng đấy dùng cái đuôi to che hết người, cho nên sau khi cô thấy rõ rồi
liền xem nó là sóc. Sau này cô lại cảm thấy nó làm vậy hẳn là để tự bảo vệ
mình.

Chuột núi đuôi to có thể dùng đuôi phủ hoàn toàn cơ thể, khi nó chạy,

cái đuôi to ở phía sau. Có lúc Dương Phàm chỉ có thể nhìn thấy đuôi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.