ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 228

Như cô nghĩ, thật ra thì Nick cũng sẽ lười biếng. Mỗi ngày đều có đầy

đủ thức ăn, hắn không cần ngày nào cũng đi săn nữa. Hắn cứ ngày ngày ở
trên sườn núi, thỉnh thoảng sẽ mang cô vào rừng chơi.

Cô không còn để hắn cõng mãi nữa, mà là dựa vào sức mình đi với hắn

khám phá khu rừng này.

Mục tiêu đầu tiên của cô chính là leo cây.

Ven rừng đều là cây caramel, vỏ nó màu đen, thẳng tắp, cao lớn. Trong

khoảng không gian này, những cây caramel chắc là đều cùng một thế hệ,
cây nào cũng cao bằng bằng nhau.

Cô hay dùng da chuột đất vê thành sợi dây, quấn ngang hông rồi vòng

quanh tay, sau đó vòng qua cây khô, dùng lực căng dây chống đỡ trọng
lượng cơ thể, bò lên cây.

Bây giờ cô chỉ mới leo được đến chiều cao ngang chừng người, chỉ là

phải tốn thời gian rất lâu, nhưng thành tích này cũng đã khiến cô rất hài
lòng, tiếp tục cố gắng.

Nick luôn giữ thái độ ủng hộ tất cả ‘ trò chơi ’ của cô, vốn cô còn muốn

hắn bắt chước cô leo cây, nhưng Nick vẫn đứng dưới tàng cây đợi cô, chưa
từng có ý muốn ôm cây leo lên.

Cô cảm thấy nếu như hắn trèo lên thì dễ dàng hơn cô nhiều. Hai tay và

hai chân của hắn đều có móng vuốt bén nhọn, có thể dễ dàng dắt vào trong
cây, ngay cả cái đuôi cũng có thể giúp cố định thân thể.

Hắn không bò là vì không có thói quen này sao? Hay là hắn không bắt

con mồi như vậy? Hây cây caramel không chịu được thể trọng của hắn?

Dương Phàm đoán một hồi nhưng vẫn quyết định không miễn cưỡng

Nick học leo cây. Nếu như trên không không có con mồi hắn thường ăn thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.